Bệnh đa xơ cứng (Multiple Sclerosis)

by tudienkhoahoc
Bệnh đa xơ cứng (MS), còn được gọi là bệnh xơ cứng rải rác, là một bệnh tự miễn mạn tính ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương, bao gồm não, tủy sống và dây thần kinh thị giác. Trong bệnh MS, hệ thống miễn dịch tấn công nhầm lớp myelin, là lớp vỏ bảo vệ bao quanh các sợi thần kinh. Sự tấn công này gây ra viêm và tổn thương myelin, dẫn đến hình thành các “vết sẹo” hoặc “mảng xơ cứng” (sclerosis) trên não và tủy sống. Những tổn thương này làm gián đoạn việc truyền tín hiệu thần kinh giữa não và các bộ phận khác của cơ thể, gây ra nhiều triệu chứng đa dạng và không thể đoán trước.

Nguyên nhân

Nguyên nhân chính xác của MS vẫn chưa được biết rõ. Tuy nhiên, các nhà khoa học tin rằng đó là sự kết hợp của nhiều yếu tố, bao gồm:

  • Yếu tố di truyền: Những người có tiền sử gia đình mắc MS có nguy cơ cao hơn mắc bệnh.
  • Yếu tố môi trường: Một số yếu tố môi trường như nhiễm virus (ví dụ như virus Epstein-Barr), thiếu vitamin D và hút thuốc lá được cho là có thể góp phần vào sự phát triển của bệnh.
  • Hệ thống miễn dịch: Rối loạn chức năng của hệ thống miễn dịch đóng vai trò quan trọng trong bệnh sinh của MS. Cụ thể hơn, hệ miễn dịch tấn công nhầm lớp myelin, gây viêm và tổn thương, làm gián đoạn khả năng dẫn truyền tín hiệu thần kinh.

Triệu chứng

Các triệu chứng của MS rất đa dạng và có thể khác nhau ở mỗi người, cũng như thay đổi theo thời gian ở cùng một người. Một số triệu chứng phổ biến bao gồm:

  • Mệt mỏi: Đây là triệu chứng phổ biến nhất và thường là triệu chứng nghiêm trọng nhất, ảnh hưởng đến khả năng thực hiện các hoạt động hàng ngày.
  • Rối loạn thị lực: Như mờ mắt, nhìn đôi, đau mắt, và mất thị lực do viêm dây thần kinh thị giác.
  • Tê bì và ngứa ran: Ở mặt, thân, tay hoặc chân.
  • Yếu cơ: Đặc biệt là ở chân.
  • Khó khăn khi đi lại: Do yếu cơ, mất thăng bằng và chóng mặt.
  • Rối loạn chức năng bàng quang và ruột: Như tiểu không tự chủ hoặc táo bón.
  • Rối loạn chức năng tình dục: Như giảm ham muốn tình dục hoặc rối loạn cương dương.
  • Vấn đề về nhận thức: Như khó khăn trong việc tập trung, ghi nhớ và xử lý thông tin.
  • Đau: Bao gồm đau thần kinh và đau cơ xương khớp. Cơn đau có thể là đau âm ỉ hoặc đau nhói.
  • Trầm cảm và lo lắng: Có thể là kết quả của sự căng thẳng liên quan đến việc sống chung với bệnh mạn tính.

Chẩn đoán

Không có xét nghiệm đơn lẻ nào có thể chẩn đoán xác định MS. Chẩn đoán thường dựa trên sự kết hợp của:

  • Tiền sử bệnh: Bác sĩ sẽ hỏi về các triệu chứng và tiền sử bệnh của bệnh nhân.
  • Khám thần kinh: Để đánh giá chức năng thần kinh, bao gồm phản xạ, sức mạnh cơ bắp và cảm giác.
  • Chụp cộng hưởng từ (MRI): Để phát hiện các tổn thương trên não và tủy sống, đặc biệt là các mảng xơ cứng. MRI có thể sử dụng gadolinium để làm rõ các tổn thương đang hoạt động.
  • Chọc dò tủy sống: Để phân tích dịch não tủy, tìm kiếm các dấu hiệu đặc trưng của MS như các kháng thể oligoclonal IgG.
  • Điện cơ: Để đo tốc độ dẫn truyền thần kinh, giúp xác định mức độ tổn thương myelin.

Điều trị

Hiện nay chưa có phương pháp chữa khỏi hoàn toàn MS. Tuy nhiên, có nhiều phương pháp điều trị có thể giúp kiểm soát các triệu chứng, làm chậm tiến triển của bệnh và cải thiện chất lượng cuộc sống của người bệnh. Các phương pháp điều trị bao gồm:

  • Thuốc điều chỉnh miễn dịch: Để giảm tần suất và mức độ nghiêm trọng của các đợt tái phát. Một số loại thuốc thường được sử dụng bao gồm interferon beta, glatiramer acetate, và natalizumab.
  • Thuốc điều trị triệu chứng: Để giảm các triệu chứng cụ thể như mệt mỏi, đau, rối loạn bàng quang và ruột.
  • Vật lý trị liệu: Để cải thiện sức mạnh cơ bắp, khả năng vận động và thăng bằng.
  • Liệu pháp nghề nghiệp: Để giúp người bệnh thích nghi với những hạn chế về chức năng và duy trì sự độc lập trong các hoạt động hàng ngày.

Tiên lượng

MS là một bệnh mạn tính và tiến triển. Tuy nhiên, hầu hết những người mắc MS có tuổi thọ gần như bình thường. Tiên lượng của bệnh rất khác nhau ở mỗi người và phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm loại MS, mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng và đáp ứng với điều trị. Một số người có thể chỉ trải qua các triệu chứng nhẹ, trong khi những người khác có thể bị tàn tật nặng.

Lưu ý: Thông tin này chỉ mang tính chất tham khảo và không thay thế cho lời khuyên y tế chuyên nghiệp. Nếu bạn nghi ngờ mình mắc MS, hãy đến gặp bác sĩ để được chẩn đoán và điều trị kịp thời.

Các dạng bệnh đa xơ cứng

MS được phân loại thành bốn dạng chính dựa trên diễn biến của bệnh:

  • Đa xơ cứng tái phát – thuyên giảm (RRMS): Đây là dạng phổ biến nhất, chiếm khoảng 85% các trường hợp MS. Đặc trưng bởi các đợt tái phát rõ rệt của các triệu chứng mới hoặc triệu chứng cũ trở nên nặng hơn, sau đó là thời kỳ thuyên giảm hoàn toàn hoặc một phần.
  • Đa xơ cứng thứ phát tiến triển (SPMS): Khoảng 50% những người mắc RRMS sẽ chuyển sang SPMS trong vòng 10-20 năm nếu không được điều trị bằng thuốc điều chỉnh bệnh. SPMS đặc trưng bởi sự tiến triển dần dần của các triệu chứng mà không có các đợt tái phát rõ rệt.
  • Đa xơ cứng nguyên phát tiến triển (PPMS): Chiếm khoảng 15% các trường hợp MS. PPMS đặc trưng bởi sự tiến triển chậm và ổn định của các triệu chứng ngay từ đầu mà không có các đợt tái phát hoặc thuyên giảm.
  • Đa xơ cứng tiến triển tái phát (PRMS): Đây là dạng hiếm nhất, chiếm khoảng 5% các trường hợp MS. PRMS đặc trưng bởi sự tiến triển ổn định của các triệu chứng cùng với các đợt tái phát chồng lên.

Các yếu tố nguy cơ

Một số yếu tố có thể làm tăng nguy cơ mắc MS, bao gồm:

  • Tuổi: MS thường được chẩn đoán ở độ tuổi từ 20 đến 40, mặc dù nó có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi.
  • Giới tính: Phụ nữ có nguy cơ mắc MS cao gấp 2-3 lần so với nam giới.
  • Chủng tộc: Người da trắng, đặc biệt là người gốc Bắc Âu, có nguy cơ mắc MS cao hơn.
  • Di truyền: Như đã đề cập, tiền sử gia đình mắc MS làm tăng nguy cơ mắc bệnh.
  • Nhiễm trùng: Một số loại virus, chẳng hạn như virus Epstein-Barr, được cho là có liên quan đến MS.
  • Vị trí địa lý: Những người sống ở xa xích đạo có nguy cơ mắc MS cao hơn.
  • Hút thuốc lá: Hút thuốc làm tăng nguy cơ mắc MS và có thể làm cho bệnh tiến triển nhanh hơn.
  • Thiếu vitamin D: Mức vitamin D thấp có liên quan đến tăng nguy cơ mắc MS.

Sống chung với bệnh đa xơ cứng

MS là một bệnh mạn tính có thể ảnh hưởng đáng kể đến chất lượng cuộc sống của người bệnh. Việc học cách quản lý các triệu chứng và thích nghi với những thay đổi về thể chất và tinh thần là rất quan trọng. Một số lời khuyên cho việc sống chung với MS bao gồm:

  • Tuân thủ phác đồ điều trị: Uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ và tham gia các buổi tái khám thường xuyên.
  • Duy trì lối sống lành mạnh: Bao gồm chế độ ăn uống cân bằng, tập thể dục thường xuyên và ngủ đủ giấc.
  • Kiểm soát căng thẳng: Căng thẳng có thể làm trầm trọng thêm các triệu chứng của MS. Tìm hiểu các kỹ thuật thư giãn như yoga, thiền hoặc hít thở sâu.
  • Tham gia các nhóm hỗ trợ: Kết nối với những người khác mắc MS có thể cung cấp hỗ trợ về mặt tinh thần và chia sẻ kinh nghiệm.
  • Tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần: Đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè và các chuyên gia y tế.

Tóm tắt về Bệnh đa xơ cứng

Bệnh đa xơ cứng (MS) là một bệnh tự miễn mạn tính ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương. Hệ thống miễn dịch tấn công nhầm lớp myelin, là lớp vỏ bảo vệ bao quanh các sợi thần kinh, gây ra viêm và tổn thương, dẫn đến gián đoạn việc truyền tín hiệu thần kinh. Nguyên nhân chính xác của MS vẫn chưa được biết rõ, nhưng các yếu tố di truyền, môi trường và rối loạn chức năng hệ thống miễn dịch được cho là có vai trò.

Các triệu chứng của MS rất đa dạng và không thể đoán trước, bao gồm mệt mỏi, rối loạn thị lực, tê bì và ngứa ran, yếu cơ, khó khăn khi đi lại, rối loạn chức năng bàng quang và ruột, rối loạn chức năng tình dục, vấn đề về nhận thức, đau, trầm cảm và lo lắng. Không có xét nghiệm đơn lẻ nào có thể chẩn đoán xác định MS. Chẩn đoán thường dựa trên sự kết hợp của tiền sử bệnh, khám thần kinh, chụp cộng hưởng từ (MRI), chọc dò tủy sống và điện cơ.

Hiện nay chưa có phương pháp chữa khỏi hoàn toàn MS. Tuy nhiên, nhiều phương pháp điều trị có thể giúp kiểm soát các triệu chứng, làm chậm tiến triển của bệnh và cải thiện chất lượng cuộc sống. Các phương pháp điều trị bao gồm thuốc điều chỉnh miễn dịch, thuốc điều trị triệu chứng, vật lý trị liệu và liệu pháp nghề nghiệp. MS được phân loại thành bốn dạng chính dựa trên diễn biến của bệnh: RRMS, SPMS, PPMS và PRMS.

Việc sống chung với MS đòi hỏi sự hiểu biết về bệnh, tuân thủ phác đồ điều trị, duy trì lối sống lành mạnh, kiểm soát căng thẳng và tìm kiếm sự hỗ trợ khi cần thiết. Nếu bạn nghi ngờ mình mắc MS, hãy đến gặp bác sĩ để được chẩn đoán và điều trị kịp thời. Việc chẩn đoán và điều trị sớm có thể giúp làm chậm tiến triển của bệnh và giảm thiểu tác động của nó đến cuộc sống của bạn.


Tài liệu tham khảo:

  • National Multiple Sclerosis Society (NMSS): nationalmssociety.org
  • Multiple Sclerosis Association of America (MSAA): mymsaa.org
  • Multiple Sclerosis International Federation (MSIF): msif.org

Câu hỏi và Giải đáp

Vai trò của hệ thống miễn dịch trong bệnh đa xơ cứng là gì?

Trả lời: Trong MS, hệ thống miễn dịch, vốn được thiết kế để bảo vệ cơ thể khỏi các tác nhân gây bệnh, lại tấn công nhầm lớp myelin, là lớp vỏ bảo vệ bao quanh các sợi thần kinh trong hệ thần kinh trung ương. Sự tấn công này gây ra viêm và tổn thương myelin, dẫn đến hình thành các “vết sẹo” hoặc “mảng xơ cứng” trên não và tủy sống. Những tổn thương này làm gián đoạn việc truyền tín hiệu thần kinh, gây ra nhiều triệu chứng đa dạng của MS.

Các yếu tố môi trường nào có thể góp phần vào sự phát triển của MS?

Trả lời: Một số yếu tố môi trường được cho là có thể làm tăng nguy cơ mắc MS, bao gồm: nhiễm virus (ví dụ như virus Epstein-Barr), thiếu vitamin D, hút thuốc lá, tiếp xúc với một số hóa chất và sống ở xa xích đạo. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng các yếu tố này không phải là nguyên nhân trực tiếp gây ra MS, mà chúng có thể tương tác với các yếu tố di truyền và hệ thống miễn dịch để góp phần vào sự phát triển của bệnh.

Sự khác biệt giữa MS tái phát-thuyên giảm (RRMS) và MS tiến triển thứ phát (SPMS) là gì?

Trả lời: RRMS là dạng MS phổ biến nhất, đặc trưng bởi các đợt tái phát rõ rệt của các triệu chứng mới hoặc triệu chứng cũ trở nên nặng hơn, sau đó là thời kỳ thuyên giảm hoàn toàn hoặc một phần. Trong khi đó, SPMS thường phát triển từ RRMS và đặc trưng bởi sự tiến triển dần dần của các triệu chứng mà không có các đợt tái phát rõ rệt. Sự chuyển đổi từ RRMS sang SPMS thường xảy ra sau nhiều năm và có thể khó dự đoán.

Chụp cộng hưởng từ (MRI) đóng vai trò như thế nào trong việc chẩn đoán MS?

Trả lời: MRI là một công cụ chẩn đoán quan trọng trong MS. Nó cho phép các bác sĩ hình dung não và tủy sống để phát hiện các tổn thương hoặc mảng xơ cứng đặc trưng của MS. MRI có thể giúp phân biệt MS với các bệnh lý thần kinh khác và theo dõi tiến triển của bệnh theo thời gian. Các kỹ thuật MRI khác nhau, chẳng hạn như MRI có gadolinium, có thể cung cấp thêm thông tin về hoạt động viêm nhiễm.

Ngoài thuốc, còn có những phương pháp điều trị không dùng thuốc nào có thể hữu ích cho người bệnh MS?

Trả lời: Bên cạnh thuốc, nhiều phương pháp điều trị không dùng thuốc có thể giúp người bệnh MS quản lý các triệu chứng và cải thiện chất lượng cuộc sống. Chúng bao gồm: vật lý trị liệu (để cải thiện sức mạnh cơ bắp, khả năng vận động và thăng bằng), liệu pháp nghề nghiệp (để thích nghi với những hạn chế về chức năng), thay đổi lối sống (chẳng hạn như chế độ ăn uống lành mạnh, tập thể dục đều đặn và quản lý stress), và các liệu pháp hỗ trợ khác như yoga, thiền hoặc châm cứu.

Một số điều thú vị về Bệnh đa xơ cứng

  • Kết nối Vitamin D: Các nghiên cứu cho thấy những người sống ở vùng có ít ánh nắng mặt trời (và do đó có thể thiếu vitamin D) có nguy cơ mắc MS cao hơn. Điều này gợi ý về một mối liên hệ tiềm năng giữa vitamin D và sức khỏe hệ miễn dịch liên quan đến MS.
  • Phụ nữ bị ảnh hưởng nhiều hơn: MS phổ biến hơn ở phụ nữ so với nam giới, thường gấp 2-3 lần. Lý do chính xác cho sự chênh lệch này vẫn chưa được hiểu rõ, nhưng các nhà nghiên cứu đang xem xét vai trò của hormone và các yếu tố di truyền.
  • Không phải tất cả các trường hợp MS đều giống nhau: Bệnh này có thể biểu hiện rất khác nhau ở mỗi người. Một số người có thể chỉ gặp các triệu chứng nhẹ, trong khi những người khác có thể bị tàn tật nặng. Sự đa dạng này khiến việc chẩn đoán và điều trị trở nên phức tạp hơn.
  • “Sclerosis” có nghĩa là “sẹo”: Thuật ngữ “sclerosis” trong “multiple sclerosis” dùng để chỉ các vết sẹo hoặc mảng bám hình thành trên não và tủy sống do tổn thương myelin. Những vết sẹo này làm gián đoạn các tín hiệu thần kinh và gây ra các triệu chứng của MS.
  • MS không phải là bệnh truyền nhiễm: Mặc dù nguyên nhân chính xác vẫn chưa rõ ràng, MS không lây nhiễm và không thể truyền từ người này sang người khác.
  • MS không phải lúc nào cũng di truyền: Mặc dù có một thành phần di truyền đối với MS, hầu hết những người mắc bệnh không có tiền sử gia đình mắc bệnh này. Chỉ có khoảng 15% người mắc MS có cha mẹ hoặc anh chị em cũng mắc bệnh.
  • Nghiên cứu đang được tiến hành: Các nhà nghiên cứu trên khắp thế giới đang tích cực nghiên cứu để hiểu rõ hơn về nguyên nhân, cơ chế bệnh sinh và các phương pháp điều trị mới cho MS. Đã có những tiến bộ đáng kể trong những năm gần đây, và có nhiều hy vọng cho tương lai.
  • MS không phải là một bản án tử hình: Mặc dù MS là một bệnh mãn tính, nó không gây tử vong. Hầu hết những người mắc MS có tuổi thọ gần như bình thường, và nhiều người sống cuộc sống trọn vẹn và năng động.

Những sự thật này làm nổi bật sự phức tạp của MS và tầm quan trọng của việc tiếp tục nghiên cứu và nâng cao nhận thức về căn bệnh này.

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
[email protected]

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt