Lịch sử
Einstein ban đầu đưa ra hằng số vũ trụ vào năm 1917 để tạo ra một vũ trụ tĩnh, một vũ trụ không giãn nở hay co lại. Ông tin rằng vũ trụ là tĩnh tại, và hằng số vũ trụ, hoạt động như một lực đẩy chống lại lực hấp dẫn, là cần thiết để ngăn chặn vũ trụ sụp đổ dưới tác dụng của trọng lực của chính nó. Tuy nhiên, sau khi Edwin Hubble phát hiện ra vũ trụ đang giãn nở vào năm 1929, Einstein đã từ bỏ hằng số vũ trụ, gọi nó là “sai lầm lớn nhất” của ông. Việc Hubble phát hiện ra sự giãn nở của vũ trụ đã khiến Einstein nhận ra rằng hằng số vũ trụ không cần thiết để duy trì một vũ trụ tĩnh, một mô hình mà sau này được chứng minh là không chính xác.
Sự trở lại của $\Lambda$
Vào cuối những năm 1990, các quan sát về siêu tân tinh loại Ia ở xa cho thấy vũ trụ không chỉ đang giãn nở mà còn đang giãn nở với tốc độ ngày càng nhanh. Sự giãn nở gia tốc này cho thấy sự tồn tại của một dạng năng lượng bí ẩn được gọi là “năng lượng tối”, có tác dụng như một lực đẩy chống lại lực hấp dẫn. Hằng số vũ trụ, với vai trò là mật độ năng lượng của chân không, là một ứng cử viên hàng đầu cho năng lượng tối. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng bản chất của năng lượng tối vẫn chưa được hiểu rõ, và hằng số vũ trụ chỉ là một trong số các mô hình được đề xuất.
Phương trình trường Einstein với hằng số vũ trụ
Phương trình trường Einstein với hằng số vũ trụ được viết là:
$R{\mu\nu} – \frac{1}{2}Rg{\mu\nu} + \Lambda g{\mu\nu} = \frac{8\pi G}{c^4} T{\mu\nu}$
Trong đó:
- $R_{\mu\nu}$ là tenxơ Ricci, biểu diễn độ cong của không-thời gian.
- $R$ là độ cong vô hướng, là vết của tenxơ Ricci.
- $g_{\mu\nu}$ là tenxơ metric, mô tả hình học của không-thời gian.
- $\Lambda$ là hằng số vũ trụ.
- $G$ là hằng số hấp dẫn.
- $c$ là tốc độ ánh sáng.
- $T_{\mu\nu}$ là tenxơ ứng suất-năng lượng, biểu diễn mật độ và thông lượng của năng lượng và động lượng.
Ý nghĩa của $\Lambda$
Giá trị dương của $\Lambda$ tương ứng với một lực đẩy, gây ra sự giãn nở gia tốc của vũ trụ. Giá trị âm của $\Lambda$ sẽ tương ứng với một lực hút, dẫn đến sự co lại của vũ trụ. Các quan sát hiện tại cho thấy $\Lambda$ có giá trị dương và rất nhỏ. Giá trị nhỏ bé này gây ra nhiều thách thức cho các nhà vật lý lý thuyết trong việc giải thích nguồn gốc của nó.
Vấn đề hằng số vũ trụ
Mặc dù hằng số vũ trụ phù hợp với các quan sát, nhưng nó đặt ra một số vấn đề lý thuyết. Một trong những vấn đề lớn nhất là sự chênh lệch rất lớn giữa giá trị dự đoán của $\Lambda$ từ lý thuyết trường lượng tử và giá trị quan sát được từ vũ trụ học. Sự chênh lệch này, lên đến hàng chục bậc độ lớn, được coi là một trong những vấn đề lớn nhất chưa được giải quyết trong vật lý hiện đại. Nó đặt ra câu hỏi về sự hiểu biết của chúng ta về cả vũ trụ học lẫn vật lý lượng tử.
Hằng số vũ trụ và năng lượng chân không
Một trong những cách giải thích cho hằng số vũ trụ là nó liên quan đến năng lượng chân không, năng lượng tồn tại ngay cả trong không gian trống rỗng theo cơ học lượng tử. Tuy nhiên, các tính toán lý thuyết về năng lượng chân không cho kết quả lớn hơn rất nhiều so với giá trị quan sát được của hằng số vũ trụ, tạo ra “vấn đề hằng số vũ trụ”. Đây là một trong những thách thức lớn nhất của vật lý lý thuyết hiện đại. Sự khác biệt rất lớn này đòi hỏi một sự hiểu biết sâu sắc hơn về bản chất của năng lượng chân không và mối liên hệ của nó với trọng lực.
Mật độ năng lượng và áp suất của hằng số vũ trụ
Hằng số vũ trụ có thể được hiểu là một dạng năng lượng với mật độ năng lượng $\rho{\Lambda}$ và áp suất $p{\Lambda}$ liên hệ với nhau bởi phương trình trạng thái:
$p{\Lambda} = -\rho{\Lambda} c^2$
Điều này có nghĩa là hằng số vũ trụ có áp suất âm, một đặc điểm quan trọng cho phép nó hoạt động như một lực đẩy gây ra sự giãn nở gia tốc của vũ trụ. Phương trình trạng thái này cũng có thể được biểu diễn bằng tham số trạng thái $w$:
$w = \frac{p{\Lambda}}{\rho{\Lambda} c^2} = -1$
Giá trị $w = -1$ là đặc trưng của năng lượng tối dưới dạng hằng số vũ trụ.
Các mô hình thay thế
Do vấn đề hằng số vũ trụ, các nhà khoa học cũng đang xem xét các mô hình thay thế cho năng lượng tối, chẳng hạn như:
- Quintessence: Đây là một dạng năng lượng trường vô hướng với phương trình trạng thái động, nghĩa là $w$ có thể thay đổi theo thời gian. Mô hình này cho phép năng lượng tối thay đổi theo sự tiến hóa của vũ trụ.
- Các lý thuyết trọng lực đã được sửa đổi: Một số lý thuyết đề xuất sửa đổi thuyết tương đối rộng ở quy mô vũ trụ để giải thích sự giãn nở gia tốc mà không cần đến năng lượng tối. Những lý thuyết này thường đưa ra các trường hoặc tương tác mới để giải thích hiện tượng quan sát được.
Quan sát và đo lường
Việc đo lường chính xác giá trị của hằng số vũ trụ là rất quan trọng để hiểu rõ hơn về bản chất của năng lượng tối. Các quan sát từ siêu tân tinh loại Ia, bức xạ nền vi sóng vũ trụ (CMB) và dao động âm thanh baryon (BAO) đã cung cấp những ước lượng ngày càng chính xác cho $\Lambda$.
Tương lai của nghiên cứu
Nghiên cứu về hằng số vũ trụ và năng lượng tối vẫn đang tiếp tục với mục tiêu:
- Đo lường chính xác hơn giá trị của $\Lambda$ và phương trình trạng thái $w$.
- Kiểm tra các mô hình thay thế cho năng lượng tối.
- Tìm hiểu bản chất của năng lượng chân không và mối liên hệ của nó với hằng số vũ trụ.
Hằng số vũ trụ (Λ) là một tham số được đưa vào phương trình trường Einstein, đại diện cho mật độ năng lượng của chân không. Ban đầu, Einstein đưa ra Λ để tạo ra một vũ trụ tĩnh, nhưng sau đó ông đã từ bỏ nó sau khi Hubble phát hiện ra vũ trụ đang giãn nở. Tuy nhiên, việc phát hiện ra sự giãn nở gia tốc của vũ trụ vào cuối những năm 1990 đã làm sống lại sự quan tâm đến hằng số vũ trụ như một lời giải thích khả dĩ cho năng lượng tối.
Năng lượng tối là một dạng năng lượng bí ẩn gây ra sự giãn nở gia tốc của vũ trụ. Hằng số vũ trụ, với mật độ năng lượng không đổi và áp suất âm ($p\Lambda = -\rho\Lambda c^2$), là một ứng cử viên hàng đầu cho năng lượng tối. Phương trình trạng thái của nó được đặc trưng bởi $w = -1$. Một trong những thách thức lớn nhất trong vật lý hiện đại là “vấn đề hằng số vũ trụ”, sự khác biệt lớn giữa giá trị dự đoán của Λ từ lý thuyết trường lượng tử và giá trị quan sát được từ vũ trụ học.
Các quan sát vũ trụ, chẳng hạn như từ siêu tân tinh loại Ia, CMB và BAO, đóng vai trò quan trọng trong việc đo lường giá trị của Λ và kiểm tra các mô hình năng lượng tối. Bên cạnh hằng số vũ trụ, các mô hình khác như quintessence (với $w$ thay đổi theo thời gian) và các lý thuyết trọng lực đã được sửa đổi cũng đang được xem xét. Việc nghiên cứu sâu hơn về hằng số vũ trụ và năng lượng tối là rất cần thiết để hiểu rõ hơn về sự tiến hóa và số phận cuối cùng của vũ trụ.
Tài liệu tham khảo:
- Peebles, P. J. E. (1993). Principles of Physical Cosmology. Princeton University Press.
- Weinberg, S. (1993). The First Three Minutes: A Modern View of the Origin of the Universe. Basic Books.
- Carroll, S. M. (2004). Spacetime and Geometry: An Introduction to General Relativity. Addison Wesley.
- Liddle, A. (2003). An Introduction to Modern Cosmology. Wiley.
Câu hỏi và Giải đáp
Nếu hằng số vũ trụ có giá trị khác không, điều này ảnh hưởng như thế nào đến hình dạng tổng thể của vũ trụ?
Trả lời: Giá trị của hằng số vũ trụ $\Lambda$ ảnh hưởng trực tiếp đến độ cong của không-thời gian. Một giá trị dương lớn của $\Lambda$, như những gì chúng ta quan sát thấy, dẫn đến một vũ trụ có hình dạng gần phẳng hoặc hơi hyperbolic (hình yên ngựa). Nếu $\Lambda$ bằng không, hình dạng của vũ trụ phụ thuộc vào mật độ vật chất và năng lượng. Nếu $\Lambda$ âm, vũ trụ sẽ có hình dạng hình cầu và cuối cùng sẽ sụp đổ (Big Crunch).
Ngoài hằng số vũ trụ, còn những ứng cử viên nào khác cho năng lượng tối? Chúng khác nhau như thế nào?
Trả lời: Một số ứng cử viên khác cho năng lượng tối bao gồm quintessence, một trường vô hướng động với phương trình trạng thái thay đổi theo thời gian ($w$ không cố định là -1), và các lý thuyết trọng lực đã được sửa đổi, chẳng hạn như $f(R)$ gravity, loại bỏ hoàn toàn nhu cầu về năng lượng tối bằng cách sửa đổi thuyết tương đối rộng. Khác biệt chính nằm ở phương trình trạng thái và cách chúng tương tác với không-thời gian.
Làm thế nào các nhà khoa học đo lường giá trị của hằng số vũ trụ?
Trả lời: Các nhà khoa học đo lường $\Lambda$ thông qua các quan sát vũ trụ học, chủ yếu là bằng cách nghiên cứu siêu tân tinh loại Ia ở xa, bức xạ nền vi sóng vũ trụ (CMB), và dao động âm thanh baryon (BAO). Siêu tân tinh loại Ia cung cấp ” thước đo chuẩn” về khoảng cách, CMB cung cấp thông tin về vũ trụ sơ khai, và BAO cung cấp thước đo chuẩn khác ở quy mô lớn hơn. Kết hợp các quan sát này cho phép ước lượng chính xác giá trị của $\Lambda$.
“Vấn đề hằng số vũ trụ” là gì và tại sao nó lại quan trọng?
Trả lời: “Vấn đề hằng số vũ trụ” đề cập đến sự khác biệt lớn giữa giá trị dự đoán của $\Lambda$ từ lý thuyết trường lượng tử (năng lượng chân không) và giá trị quan sát được từ các đo lường vũ trụ học. Giá trị dự đoán lớn hơn rất nhiều (khoảng 120 bậc độ lớn) so với giá trị quan sát. Sự khác biệt này cho thấy sự thiếu hiểu biết cơ bản về bản chất của năng lượng chân không và mối quan hệ của nó với trọng lực.
Nếu hằng số vũ trụ tiếp tục tăng theo thời gian thì điều gì sẽ xảy ra với vũ trụ?
Trả lời: Mặc dù bằng chứng hiện tại cho thấy hằng số vũ trụ là một hằng số, nếu nó tăng theo thời gian (như một số mô hình “năng lượng phantom” đề xuất), vũ trụ có thể kết thúc bằng một “Big Rip”, nơi không chỉ không gian giữa các thiên hà mà cả các thiên hà, các ngôi sao, và cuối cùng là các nguyên tử, sẽ bị xé toạc do sự giãn nở ngày càng nhanh.
- Einstein gọi hằng số vũ trụ là “sai lầm lớn nhất” của ông. Ông đã đưa nó vào phương trình của mình để tạo ra một vũ trụ tĩnh, một quan điểm phổ biến vào thời điểm đó. Khi Hubble phát hiện ra vũ trụ đang giãn nở, Einstein đã loại bỏ hằng số vũ trụ, coi nó là không cần thiết và sai lầm. Tuy nhiên, với sự phát hiện về sự giãn nở gia tốc, hằng số vũ trụ đã trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
- Hằng số vũ trụ có thể chiếm tới khoảng 70% mật độ năng lượng của vũ trụ. Điều này có nghĩa là phần lớn vũ trụ được tạo thành từ một dạng năng lượng mà chúng ta chưa hiểu rõ.
- Áp suất của hằng số vũ trụ là âm. Điều này nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng nó là một đặc điểm cần thiết để giải thích sự giãn nở gia tốc. Áp suất âm này hoạt động như một lực đẩy chống lại lực hấp dẫn.
- Năng lượng tối, được đại diện bởi hằng số vũ trụ, đang làm “kéo giãn” không gian. Không phải các thiên hà đang di chuyển qua không gian, mà chính không gian giữa chúng đang giãn nở, và sự giãn nở này đang tăng tốc.
- Vấn đề hằng số vũ trụ là một trong những vấn đề lớn nhất chưa được giải quyết trong vật lý hiện đại. Sự chênh lệch khổng lồ giữa giá trị dự đoán từ lý thuyết lượng tử và giá trị quan sát được tạo ra một câu hỏi hóc búa cho các nhà khoa học.
- Hằng số vũ trụ có thể liên quan đến số phận cuối cùng của vũ trụ. Nếu sự giãn nở tiếp tục tăng tốc, vũ trụ cuối cùng có thể trải qua một “Big Freeze”, nơi tất cả vật chất bị phân tán và nhiệt độ giảm xuống gần độ không tuyệt đối.
- Việc nghiên cứu hằng số vũ trụ đang ở giai đoạn rất sôi động. Các nhà khoa học đang sử dụng nhiều phương pháp khác nhau, bao gồm quan sát siêu tân tinh, CMB và BAO, để đo lường chính xác hơn giá trị của hằng số vũ trụ và tìm hiểu bản chất của năng lượng tối.