Hạt nhân siêu nặng (Superheavy nucleus)

by tudienkhoahoc
Hạt nhân siêu nặng (SHN) là một thuật ngữ trong vật lý hạt nhân dùng để chỉ các nguyên tố có số nguyên tử (Z) rất cao, thường là từ 104 trở lên. Các nguyên tố này nằm ngoài dãy các nguyên tố xuất hiện tự nhiên trên Trái Đất và chỉ có thể được tổng hợp nhân tạo trong phòng thí nghiệm. Ranh giới chính xác giữa “nặng” và “siêu nặng” không được xác định rõ ràng, nhưng thường được coi là Z ≥ 104.

Tính chất:

  • Độ bền: Hạt nhân siêu nặng cực kỳ không bền do lực đẩy Coulomb mạnh giữa một số lượng lớn proton. Chúng phân rã phóng xạ rất nhanh, thường trong vòng vài phần nghìn giây hoặc ít hơn, thông qua phân rã alpha, phân hạch tự phát, hoặc các quá trình khác.
  • Đảo ổn định: Một lý thuyết quan trọng trong vật lý hạt nhân dự đoán sự tồn tại của “đảo ổn định” cho các hạt nhân siêu nặng. Đảo này tương ứng với các cấu hình hạt nhân đặc biệt (ví dụ: số ma thuật của proton và neutron) làm tăng đáng kể thời gian sống của chúng, có thể lên đến hàng phút, hàng ngày, hoặc thậm chí hàng năm. Các cấu hình này liên quan đến việc lấp đầy các lớp vỏ hạt nhân.
  • Tổng hợp: Hạt nhân siêu nặng được tổng hợp bằng cách bắn phá các hạt nhân nặng bằng các ion nhẹ hơn. Ví dụ, nguyên tố oganesson (Z = 118) được tổng hợp bằng cách bắn phá californium-249 ($^{249}$Cf) bằng ion canxi-48 ($^{48}$Ca). Phản ứng tổng hợp hạt nhân có thể được biểu diễn như sau:

$^{249}$Cf + $^{48}$Ca $ \rightarrow $ $^{294}$Og + 3n

trong đó ‘n’ đại diện cho neutron.

  • Xác định: Việc xác định các hạt nhân siêu nặng rất khó khăn do thời gian sống ngắn và lượng sản phẩm thấp. Việc xác định thường dựa vào phân tích chuỗi phân rã của chúng, tức là theo dõi các hạt alpha và các hạt nhân con được tạo ra trong quá trình phân rã. Các kỹ thuật như phương pháp tách khí và đo đồng thời năng lượng phân rã được sử dụng để xác định các nguyên tố mới này.
  • Tính chất hóa học: Do thời gian sống ngắn, việc nghiên cứu tính chất hóa học của các hạt nhân siêu nặng là một thách thức lớn. Tuy nhiên, các nghiên cứu ban đầu đã cung cấp một số hiểu biết về tính chất hóa học của một vài nguyên tố siêu nặng. Các thí nghiệm này thường liên quan đến việc so sánh hành vi hóa học của một vài nguyên tử với các nguyên tố nhẹ hơn trong cùng một nhóm.

Ý nghĩa

  • Kiểm tra mô hình hạt nhân: Nghiên cứu hạt nhân siêu nặng cung cấp thông tin quan trọng để kiểm tra và cải tiến các mô hình lý thuyết về cấu trúc hạt nhân và lực hạt nhân. Việc so sánh các dự đoán lý thuyết với dữ liệu thực nghiệm giúp tinh chỉnh hiểu biết của chúng ta về các lực chi phối hạt nhân.
  • Tìm kiếm đảo ổn định: Việc tìm kiếm đảo ổn định là một trong những mục tiêu quan trọng của nghiên cứu hạt nhân siêu nặng. Nếu đảo ổn định tồn tại, nó sẽ mở ra những cơ hội mới cho việc nghiên cứu tính chất của vật chất ở các điều kiện khắc nghiệt và có thể dẫn đến những ứng dụng chưa được khám phá.
  • Tổng hợp nguyên tố mới: Việc tổng hợp các nguyên tố siêu nặng mở rộng bảng tuần hoàn và đóng góp vào sự hiểu biết của chúng ta về giới hạn của vật chất, giúp trả lời câu hỏi cơ bản về sự hình thành các nguyên tố trong vũ trụ.

Hạt nhân siêu nặng là một lĩnh vực nghiên cứu hấp dẫn và đầy thách thức trong vật lý hạt nhân. Việc nghiên cứu các hạt nhân này cung cấp những hiểu biết quan trọng về cấu trúc hạt nhân, lực hạt nhân, và sự tổng hợp các nguyên tố mới. Việc tìm kiếm đảo ổn định vẫn là một trong những mục tiêu quan trọng của lĩnh vực này, hứa hẹn sẽ mang lại những khám phá thú vị trong tương lai.

Các phương pháp tổng hợp

Phản ứng tổng hợp hạt nhân là chìa khóa để tạo ra các hạt nhân siêu nặng. Hai phương pháp chính được sử dụng là:

  • Phản ứng hợp hạch nóng (hot fusion): Sử dụng chùm tia ion nặng năng lượng cao (như $^{48}$Ca) bắn phá vào bia đích actinide (như $^{249}$Cf, $^{248}$Cm). Hạt nhân hợp nhất được tạo thành ở trạng thái kích thích cao và giải phóng năng lượng dư thừa bằng cách “bốc hơi” neutron. Ví dụ:

$^{248}$Cm + $^{48}$Ca $\rightarrow$ $^{296}$Lv* $\rightarrow$ $^{293}$Lv + 3n

trong đó dấu * biểu thị trạng thái kích thích.

  • Phản ứng hợp hạch lạnh (cold fusion): Sử dụng chùm tia ion nặng năng lượng thấp hơn (như $^{208}$Pb, $^{209}$Bi) bắn phá vào bia đích có số neutron cao hơn (như $^{70}$Zn, $^{82}$Ge). Hạt nhân hợp nhất được tạo thành ở trạng thái kích thích thấp hơn, làm giảm khả năng phân hạch và tăng xác suất sống sót của hạt nhân siêu nặng. Ví dụ:

$^{208}$Pb + $^{70}$Zn $\rightarrow$ $^{278}$Ds* $\rightarrow$ $^{277}$Ds + 1n

Những thách thức trong nghiên cứu

  • Tiết diện phản ứng thấp: Xác suất xảy ra phản ứng tổng hợp hạt nhân tạo ra hạt nhân siêu nặng rất thấp, dẫn đến lượng sản phẩm cực kỳ nhỏ.
  • Thời gian sống ngắn: Hạt nhân siêu nặng phân rã rất nhanh, gây khó khăn cho việc nghiên cứu tính chất của chúng.
  • Tách và xác định: Việc tách các hạt nhân siêu nặng khỏi các sản phẩm phụ khác và xác định chúng là một thách thức kỹ thuật lớn. Việc này đòi hỏi các thiết bị tinh vi như máy gia tốc và máy tách hạt nhân.

Hướng nghiên cứu trong tương lai

  • Tìm kiếm các nguyên tố mới: Các nhà khoa học đang nỗ lực tổng hợp các nguyên tố có Z > 118. Việc tìm kiếm các chùm tia và bia đích mới, cũng như tối ưu hóa các điều kiện phản ứng (ví dụ: năng lượng chùm tia, cường độ chùm tia), là rất quan trọng. Việc phát triển các máy gia tốc mạnh hơn và hiệu quả hơn cũng đóng vai trò quan trọng.
  • Khám phá đảo ổn định: Việc tìm kiếm đảo ổn định vẫn là một mục tiêu quan trọng. Các thí nghiệm đang được tiến hành để tổng hợp các hạt nhân siêu nặng với số proton và neutron gần với các “số ma thuật” được dự đoán (ví dụ: Z=114, N=184). Nghiên cứu này có thể làm sáng tỏ hơn nữa về cấu trúc hạt nhân và lực hạt nhân.
  • Nghiên cứu tính chất hóa học: Việc phát triển các kỹ thuật mới để nghiên cứu tính chất hóa học của các hạt nhân siêu nặng, mặc dù thời gian sống ngắn, là một hướng nghiên cứu đầy hứa hẹn. Các kỹ thuật này có thể bao gồm các phương pháp dựa trên sắc ký khí và điện hóa học ở quy mô nguyên tử đơn lẻ, cho phép hiểu rõ hơn về hành vi hóa học của các nguyên tố này và vị trí của chúng trong bảng tuần hoàn.

Tóm tắt về Hạt nhân siêu nặng

Hạt nhân siêu nặng (SHN) là những nguyên tố có số nguyên tử (Z) rất cao, thường từ 104 trở lên. Chúng không tồn tại trong tự nhiên và chỉ có thể được tạo ra trong phòng thí nghiệm thông qua các phản ứng tổng hợp hạt nhân. Tính chất nổi bật nhất của SHN là sự không bền vững do lực đẩy Coulomb mạnh giữa các proton. Chúng phân rã rất nhanh, thường trong vòng phần nghìn giây, thông qua phân rã alpha, phân hạch tự phát, hoặc các quá trình khác.

Một khái niệm quan trọng liên quan đến SHN là “đảo ổn định”. Đây là một vùng lý thuyết trên biểu đồ hạt nhân, nơi các hạt nhân siêu nặng với cấu hình proton và neutron cụ thể được dự đoán là có thời gian sống dài hơn đáng kể so với các đồng vị lân cận. Việc tìm kiếm đảo ổn định là một động lực chính trong nghiên cứu SHN.

Hai phương pháp chính được sử dụng để tổng hợp SHN là hợp hạch nóng và hợp hạch lạnh. Hợp hạch nóng sử dụng chùm tia ion nặng năng lượng cao bắn phá bia đích actinide, trong khi hợp hạch lạnh sử dụng chùm tia năng lượng thấp hơn và bia đích có số neutron cao hơn. Ví dụ, $^{208}$Pb + $^{70}$Zn $\rightarrow$ $^{278}$Ds* là một phản ứng hợp hạch lạnh. Cả hai phương pháp đều gặp phải thách thức là tiết diện phản ứng thấp, dẫn đến lượng sản phẩm rất nhỏ.

Việc nghiên cứu SHN cung cấp cái nhìn sâu sắc về cấu trúc hạt nhân, lực hạt nhân, và giới hạn của vật chất. Mặc dù còn nhiều điều chưa biết, nhưng việc tìm kiếm các nguyên tố mới, khám phá đảo ổn định, và nghiên cứu tính chất hóa học của SHN vẫn là những hướng nghiên cứu quan trọng trong vật lý hạt nhân hiện đại.


Tài liệu tham khảo:

  • Oganessian, Yu. Ts. et al. (2006). Synthesis of the isotopes of elements 118 and 116 in the $^{249}$Cf and $^{245}$Cm+$^{48}$Ca fusion reactions. Physical Review C, 74(4), 044602.
  • Hofmann, S., & Münzenberg, G. (2000). The discovery of the heaviest elements. Reviews of Modern Physics, 72(2), 733.
  • Karol, P. J., Barber, R. C., Sherrill, B. M., Vardaci, E., & Yamazaki, T. (2000). Discovery of the element 110. Pure and Applied Chemistry, 73(7), 959-967.

Câu hỏi và Giải đáp

Ngoài phân rã alpha và phân hạch tự phát, còn những cơ chế phân rã nào khác có thể xảy ra với hạt nhân siêu nặng?

Trả lời: Ngoài phân rã alpha và phân hạch tự phát, hạt nhân siêu nặng còn có thể phân rã thông qua phân rã beta, phân rã cluster (phân rã thành các hạt nhân nhẹ hơn, ví dụ như $^{14}$C), và bắt giữ electron. Tuy nhiên, các cơ chế này thường ít phổ biến hơn so với phân rã alpha và phân hạch tự phát đối với hạt nhân siêu nặng.

Tại sao $^{48}$Ca thường được sử dụng làm chùm tia trong các phản ứng hợp hạch nóng để tổng hợp hạt nhân siêu nặng?

Trả lời: $^{48}$Ca có tỷ lệ neutron/proton cao bất thường so với các hạt nhân nhẹ khác. Điều này giúp tạo ra hạt nhân hợp nhất có tỷ lệ neutron/proton cao hơn, nằm gần vùng đảo ổn định hơn và làm tăng xác suất tổng hợp thành công hạt nhân siêu nặng. Thêm vào đó, $^{48}$Ca có năng lượng liên kết riêng cao, làm giảm năng lượng kích thích của hạt nhân hợp nhất, từ đó giảm khả năng phân hạch.

Làm thế nào để các nhà khoa học xác định một nguyên tố siêu nặng mới khi thời gian sống của nó quá ngắn?

Trả lời: Việc xác định hạt nhân siêu nặng mới dựa trên chuỗi phân rã của chúng. Bằng cách đo năng lượng và thời gian sống của các hạt alpha và các hạt nhân con được tạo ra trong quá trình phân rã, các nhà khoa học có thể xác định được số nguyên tử của nguyên tố mẹ. Việc này giống như lắp ráp một câu đố, trong đó mỗi hạt alpha phát ra là một mảnh ghép.

“Số ma thuật” là gì và tại sao chúng lại quan trọng đối với sự ổn định của hạt nhân siêu nặng?

Trả lời: “Số ma thuật” là số proton hoặc neutron cụ thể (2, 8, 20, 28, 50, 82, 126, và có thể là 184 cho neutron) làm cho hạt nhân có cấu hình đặc biệt ổn định. Khi cả số proton và số neutron đều là số ma thuật, hạt nhân được gọi là “hạt nhân ma thuật kép” và có độ ổn định đặc biệt cao. Đảo ổn định được dự đoán là tồn tại xung quanh các hạt nhân siêu nặng có số proton và/hoặc neutron gần với số ma thuật.

Ngoài việc tìm kiếm đảo ổn định, những ứng dụng tiềm năng nào khác có thể xuất hiện từ nghiên cứu hạt nhân siêu nặng?

Trả lời: Mặc dù còn ở giai đoạn sơ khai, nghiên cứu hạt nhân siêu nặng có thể mang lại những ứng dụng tiềm năng trong tương lai, ví dụ như: sản xuất các đồng vị siêu nặng cho mục đích y tế, tìm hiểu sâu hơn về quá trình tổng hợp hạt nhân trong các ngôi sao, và phát triển các công nghệ mới dựa trên các tính chất độc đáo của hạt nhân siêu nặng. Tuy nhiên, những ứng dụng này vẫn còn là triển vọng xa vời và cần nhiều nghiên cứu thêm.

Một số điều thú vị về Hạt nhân siêu nặng

  • Tên gọi phản ánh sự khó khăn: Việc tổng hợp các hạt nhân siêu nặng khó đến mức tên của nguyên tố oganesson (Z=118) được đặt theo tên của Yuri Oganessian, nhà vật lý người Nga, để ghi nhận những đóng góp to lớn của ông trong lĩnh vực này. Đây là một trong số ít trường hợp nguyên tố được đặt theo tên một nhà khoa học còn sống.
  • “Chạm và chạy”: Do thời gian sống cực kỳ ngắn, một số hạt nhân siêu nặng phân rã trước khi kịp tương tác hóa học với bất kỳ nguyên tố nào khác. Chúng chỉ “chạm” vào sự tồn tại rồi “chạy” ngay lập tức.
  • Vàng từ chì? (Không hoàn toàn): Mặc dù việc biến chì thành vàng là giấc mơ của các nhà giả kim thuật, một số phản ứng hạt nhân liên quan đến hạt nhân nặng có thể tạo ra một lượng nhỏ vàng. Tuy nhiên, quá trình này cực kỳ tốn kém và không hiệu quả về mặt kinh tế. Nó không liên quan trực tiếp đến việc tổng hợp hạt nhân siêu nặng, nhưng cho thấy khả năng biến đổi hạt nhân.
  • Số ma thuật vẫn còn bí ẩn: Mặc dù lý thuyết dự đoán về “đảo ổn định” liên quan đến các số ma thuật của proton và neutron, vị trí chính xác và mức độ ổn định của đảo này vẫn chưa được xác định rõ ràng. Đây vẫn là một câu hỏi mở thú vị trong vật lý hạt nhân.
  • Cạnh tranh quốc tế: Việc tổng hợp các nguyên tố siêu nặng là một cuộc đua giữa các nhóm nghiên cứu trên khắp thế giới, đặc biệt là ở Nga, Mỹ, Đức và Nhật Bản. Mỗi nhóm đều nỗ lực để là người đầu tiên tổng hợp và xác nhận các nguyên tố mới, góp phần vào sự hiểu biết của con người về vũ trụ.
  • Giới hạn của bảng tuần hoàn?: Liệu có giới hạn cho số lượng nguyên tố có thể tồn tại? Câu hỏi này vẫn chưa có lời đáp. Các nhà khoa học vẫn đang tiếp tục đẩy lùi ranh giới của bảng tuần hoàn bằng việc tổng hợp các hạt nhân ngày càng nặng hơn.

BÁO CÁO NỘI DUNG BỊ SAI/LỖI

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
office@tudienkhoahoc.org

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt