Lực hấp dẫn vạn vật (Universal Gravitational Force)

by tudienkhoahoc
Lực hấp dẫn vạn vật là một lực cơ bản trong tự nhiên khiến mọi vật có khối lượng hút nhau. Đây là lực yếu nhất trong bốn lực cơ bản của tự nhiên (lực mạnh, lực yếu, lực điện từ và lực hấp dẫn), nhưng lại có tầm ảnh hưởng vô hạn và đóng vai trò chủ đạo trong việc hình thành cấu trúc của vũ trụ, từ sự hình thành các hành tinh, ngôi sao, cho đến các thiên hà.

Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton

Năm 1687, Isaac Newton đã công bố Định luật vạn vật hấp dẫn, mô tả lực hấp dẫn giữa hai vật điểm. Định luật này phát biểu rằng:

Mọi vật điểm trong vũ trụ đều hút mọi vật điểm khác với một lực tỷ lệ thuận với tích khối lượng của chúng và tỷ lệ nghịch với bình phương khoảng cách giữa chúng.

Công thức biểu diễn định luật này là:

$F = G\frac{m_1 m_2}{r^2}$

Trong đó:

  • $F$ là độ lớn của lực hấp dẫn giữa hai vật.
  • $G$ là hằng số hấp dẫn, có giá trị xấp xỉ $6.674 \times 10^{-11} Nm^2/kg^2$.
  • $m_1$ và $m_2$ là khối lượng của hai vật.
  • $r$ là khoảng cách giữa tâm của hai vật.

Đặc điểm của lực hấp dẫn

  • Luôn là lực hút: Lực hấp dẫn luôn hướng vào nhau, khác với lực điện từ có thể là lực hút hoặc lực đẩy.
  • Tầm ảnh hưởng vô hạn: Mặc dù độ lớn của lực hấp dẫn giảm dần theo bình phương khoảng cách, nhưng về lý thuyết, nó vẫn tồn tại ở mọi khoảng cách.
  • Tỷ lệ thuận với khối lượng: Lực hấp dẫn càng mạnh khi khối lượng của các vật càng lớn.
  • Tỷ lệ nghịch với bình phương khoảng cách: Lực hấp dẫn giảm nhanh chóng khi khoảng cách giữa các vật tăng lên.
  • Là lực trường: Lực hấp dẫn tác dụng từ xa, không cần tiếp xúc trực tiếp giữa các vật.
  • Đóng vai trò quan trọng trong vũ trụ: Lực hấp dẫn là nguyên nhân khiến các hành tinh quay quanh Mặt Trời, Mặt Trăng quay quanh Trái Đất, và các thiên hà hình thành.

Ứng dụng của định luật vạn vật hấp dẫn

Định luật vạn vật hấp dẫn có rất nhiều ứng dụng trong vật lý và thiên văn học, bao gồm:

  • Tính toán quỹ đạo của các vệ tinh nhân tạo.
  • Dự đoán hiện tượng nhật thực và nguyệt thực.
  • Xác định khối lượng của các hành tinh và ngôi sao.
  • Nghiên cứu sự tiến hóa của vũ trụ.

Hạn chế của định luật vạn vật hấp dẫn của Newton

Mặc dù định luật vạn vật hấp dẫn của Newton rất thành công trong việc giải thích nhiều hiện tượng, nhưng nó vẫn có một số hạn chế:

  • Không giải thích được sự uốn cong của ánh sáng khi đi qua trường hấp dẫn mạnh.
  • Không áp dụng được trong trường hợp vật chất chuyển động với vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng.
  • Không giải thích được sự tồn tại của năng lượng tối và vật chất tối.

Những hạn chế này đã được khắc phục bởi Thuyết Tương Đối rộng của Albert Einstein, một lý thuyết hấp dẫn phức tạp hơn, coi lực hấp dẫn là sự uốn cong của không-thời gian do khối lượng và năng lượng gây ra. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp thực tế, định luật vạn vật hấp dẫn của Newton vẫn là một công cụ hữu ích và đủ chính xác.

Trường hấp dẫn

Khái niệm trường hấp dẫn được sử dụng để mô tả ảnh hưởng của một vật có khối lượng lên không gian xung quanh nó. Bất kỳ vật nào có khối lượng đều tạo ra một trường hấp dẫn. Trường này tác dụng lực lên bất kỳ vật nào khác có khối lượng đặt trong trường. Cường độ trường hấp dẫn tại một điểm được định nghĩa là lực hấp dẫn tác dụng lên một đơn vị khối lượng đặt tại điểm đó.

Cường độ trường hấp dẫn ($g$) được tính bằng công thức:

$g = \frac{F}{m}$

Trong đó:

  • $F$ là lực hấp dẫn tác dụng lên vật có khối lượng $m$.

Đối với một vật có khối lượng $M$ tạo ra trường hấp dẫn, cường độ trường hấp dẫn tại một điểm cách tâm vật một khoảng $r$ được tính bằng:

$g = G\frac{M}{r^2}$

Thế năng hấp dẫn

Thế năng hấp dẫn của một hệ hai vật là công cần thiết để đưa hai vật từ khoảng cách vô cùng về vị trí hiện tại của chúng. Công thức tính thế năng hấp dẫn ($U$) của hai vật có khối lượng $m_1$ và $m_2$ cách nhau một khoảng $r$ là:

$U = -G\frac{m_1 m_2}{r}$

Lưu ý dấu trừ trong công thức. Thế năng hấp dẫn luôn âm, và bằng 0 khi hai vật ở khoảng cách vô cùng.

Lực hấp dẫn và thuyết tương đối rộng

Như đã đề cập trước đó, định luật vạn vật hấp dẫn của Newton không hoàn toàn chính xác. Thuyết tương đối rộng của Einstein mô tả hấp dẫn không phải là một lực, mà là kết quả của sự uốn cong không-thời gian do khối lượng và năng lượng. Vật có khối lượng lớn sẽ làm cong không-thời gian xung quanh nó, và các vật khác di chuyển theo đường cong này, tạo ra hiệu ứng mà chúng ta quan sát được là lực hấp dẫn. Thuyết tương đối rộng dự đoán chính xác hơn hiện tượng uốn cong ánh sáng và các hiệu ứng hấp dẫn mạnh khác.

Tóm tắt về Lực hấp dẫn vạn vật

Lực hấp dẫn vạn vật là một lực cơ bản trong tự nhiên chi phối sự tương tác giữa các vật thể có khối lượng. Mọi vật có khối lượng đều hút lẫn nhau, và lực hút này tỷ lệ thuận với tích khối lượng của chúng và tỷ lệ nghịch với bình phương khoảng cách giữa chúng. Điều này được biểu diễn bằng công thức $F = G\frac{m_1 m_2}{r^2}$, với $G$ là hằng số hấp dẫn.

Hãy nhớ rằng lực hấp dẫn luôn là lực hút, không giống như lực điện từ có thể là lực hút hoặc lực đẩy. Mặc dù là lực yếu nhất trong bốn lực cơ bản, tầm ảnh hưởng của nó là vô hạn và đóng vai trò then chốt trong việc hình thành và duy trì cấu trúc của vũ trụ, từ quỹ đạo của các hành tinh đến sự hình thành các thiên hà.

Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton cung cấp một mô hình hữu ích để hiểu và tính toán lực hấp dẫn trong nhiều trường hợp. Tuy nhiên, thuyết tương đối rộng của Einstein cung cấp một mô tả chính xác hơn về hấp dẫn, đặc biệt là trong trường hấp dẫn mạnh và với các vật thể chuyển động với tốc độ cao. Theo thuyết tương đối, hấp dẫn không phải là một lực mà là kết quả của sự uốn cong không-thời gian do khối lượng và năng lượng gây ra.

Cường độ trường hấp dẫn, biểu thị bằng $g = \frac{F}{m}$, mô tả lực hấp dẫn tác dụng lên một đơn vị khối lượng tại một điểm trong không gian. Thế năng hấp dẫn, $U = -G\frac{m_1 m_2}{r}$, đại diện cho công cần thiết để tách hai vật ra xa vô cùng. Việc nắm vững các khái niệm này sẽ giúp bạn hiểu sâu hơn về bản chất và tác động của lực hấp dẫn.


Tài liệu tham khảo:

  • University Physics with Modern Physics, Hugh D. Young and Roger A. Freedman
  • Fundamentals of Physics, David Halliday, Robert Resnick, and Jearl Walker
  • A Brief History of Time, Stephen Hawking
  • Cosmos, Carl Sagan

Câu hỏi và Giải đáp

Nếu hằng số hấp dẫn $G$ có giá trị khác, vũ trụ sẽ như thế nào?

Trả lời: Hằng số hấp dẫn $G$ đóng vai trò quyết định trong việc xác định cường độ của lực hấp dẫn. Nếu $G$ lớn hơn, lực hấp dẫn sẽ mạnh hơn. Điều này có thể dẫn đến việc các ngôi sao cháy nhanh hơn và có tuổi thọ ngắn hơn, các thiên hà sẽ đặc hơn và vũ trụ có thể sụp đổ dưới tác dụng của chính trọng lực của nó. Ngược lại, nếu $G$ nhỏ hơn, lực hấp dẫn sẽ yếu hơn, các ngôi sao sẽ hình thành chậm hơn và có tuổi thọ dài hơn, các thiên hà sẽ loãng hơn và vũ trụ có thể giãn nở nhanh hơn, làm cho việc hình thành các cấu trúc lớn trở nên khó khăn.

Làm thế nào để đo lường hằng số hấp dẫn $G$?

Trả lời: Việc đo lường $G$ là một thách thức do lực hấp dẫn rất yếu. Một trong những phương pháp phổ biến nhất là sử dụng cân xoắn, tương tự như thiết bị mà Cavendish đã sử dụng trong thí nghiệm lịch sử của ông. Cân xoắn gồm hai quả cầu nhỏ gắn vào hai đầu của một thanh treo nằm ngang. Hai quả cầu lớn hơn được đặt gần hai quả cầu nhỏ. Lực hấp dẫn giữa các quả cầu làm cho thanh treo quay, và từ góc quay này, có thể tính được giá trị của $G$.

Thuyết tương đối rộng khác với định luật vạn vật hấp dẫn của Newton như thế nào trong việc giải thích lực hấp dẫn?

Trả lời: Định luật Newton mô tả lực hấp dẫn như một lực tác dụng từ xa giữa các vật có khối lượng. Thuyết tương đối rộng của Einstein lại mô tả hấp dẫn là sự uốn cong của không-thời gian do khối lượng và năng lượng gây ra. Các vật di chuyển theo đường cong này, tạo ra hiệu ứng mà ta quan sát được là lực hấp dẫn. Thuyết tương đối rộng giải thích được những hiện tượng mà định luật Newton không thể, chẳng hạn như sự uốn cong của ánh sáng khi đi qua trường hấp dẫn mạnh.

Nếu Trái Đất ngừng quay, lực hấp dẫn sẽ thay đổi như thế nào?

Trả lời: Nếu Trái Đất ngừng quay, lực hấp dẫn thực tế sẽ tăng lên một chút, đặc biệt là ở xích đạo. Hiện tại, lực ly tâm do sự tự quay của Trái Đất làm giảm nhẹ trọng lực ở xích đạo. Nếu Trái Đất ngừng quay, lực ly tâm này sẽ biến mất, khiến trọng lực tăng lên. Tuy nhiên, sự thay đổi này sẽ rất nhỏ, không đáng kể trong cuộc sống hàng ngày.

Vai trò của lực hấp dẫn trong sự hình thành các ngôi sao là gì?

Trả lời: Lực hấp dẫn đóng vai trò chủ đạo trong sự hình thành các ngôi sao. Ban đầu, các đám mây khí và bụi trong không gian bị hút lại với nhau bởi lực hấp dẫn. Khi đám mây co lại, nó nóng lên và mật độ tăng lên. Cuối cùng, khi nhiệt độ và áp suất ở lõi đủ cao, phản ứng nhiệt hạch bắt đầu, và một ngôi sao được sinh ra. Lực hấp dẫn cũng là yếu tố giữ cho ngôi sao ổn định, cân bằng với áp suất bức xạ từ phản ứng nhiệt hạch.

Một số điều thú vị về Lực hấp dẫn vạn vật

  • Bạn nhẹ hơn trên đỉnh núi: Do khoảng cách xa tâm Trái Đất hơn, lực hấp dẫn tác dụng lên bạn trên đỉnh núi Everest sẽ nhỏ hơn so với khi bạn ở mực nước biển, khiến bạn nhẹ hơn một chút. Tuy nhiên, sự khác biệt này rất nhỏ, chỉ khoảng 0.3%.
  • Hố đen bẻ cong không gian và thời gian: Lực hấp dẫn của hố đen mạnh đến mức nó bẻ cong không gian và thời gian một cách đáng kể. Ánh sáng đi qua gần hố đen cũng bị bẻ cong, và thời gian trôi chậm hơn gần hố đen so với ở xa.
  • Thủy triều do Mặt Trăng và Mặt Trời gây ra: Lực hấp dẫn của Mặt Trăng, và ở mức độ thấp hơn là Mặt Trời, tác động lên nước trên Trái Đất gây ra hiện tượng thủy triều. Sự khác biệt về lực hấp dẫn giữa hai phía đối diện của Trái Đất tạo ra hiện tượng nước dâng lên và hạ xuống.
  • Trọng lực trên các hành tinh khác nhau: Trọng lực mà bạn cảm nhận trên một hành tinh khác nhau phụ thuộc vào khối lượng và bán kính của hành tinh đó. Ví dụ, trọng lực trên sao Hỏa chỉ bằng khoảng 38% trọng lực trên Trái Đất, trong khi trên sao Mộc, nó gấp khoảng 2.5 lần.
  • Lực hấp dẫn giữ cho thiên hà của chúng ta không bị phân rã: Lực hấp dẫn là lực kết dính các ngôi sao, hành tinh, khí và bụi trong thiên hà Ngân Hà của chúng ta. Nếu không có lực hấp dẫn, thiên hà sẽ tan rã.
  • Newton nghĩ ra định luật vạn vật hấp dẫn khi nhìn thấy quả táo rơi: Mặc dù câu chuyện Newton bị quả táo rơi vào đầu có thể chỉ là một giai thoại, nhưng việc quan sát quả táo rơi đã khiến ông suy nghĩ về lực hấp dẫn và cuối cùng dẫn đến việc phát hiện ra định luật vạn vật hấp dẫn.
  • Lực hấp dẫn di chuyển với tốc độ ánh sáng: Nếu Mặt Trời đột nhiên biến mất, chúng ta sẽ không cảm thấy tác động ngay lập tức. Phải mất khoảng 8 phút 20 giây – thời gian ánh sáng truyền từ Mặt Trời đến Trái Đất – thì Trái Đất mới thoát khỏi quỹ đạo của nó. Điều này cho thấy lực hấp dẫn lan truyền với tốc độ ánh sáng.
  • “Zero-G” không phải là không có trọng lực: Các phi hành gia trên Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS) dường như lơ lửng trong không gian, nhưng thực tế họ vẫn chịu tác động của lực hấp dẫn Trái Đất. Họ đang rơi tự do quanh Trái Đất, tạo ra cảm giác không trọng lượng.
  • Vật chất tối ảnh hưởng đến lực hấp dẫn: Vật chất tối là một dạng vật chất bí ẩn chiếm phần lớn khối lượng trong vũ trụ. Mặc dù không thể quan sát trực tiếp, sự tồn tại của nó được suy ra từ ảnh hưởng hấp dẫn của nó lên vật chất nhìn thấy được.

Hy vọng những sự thật thú vị này giúp bạn hiểu rõ hơn và thích thú hơn về lực hấp dẫn vạn vật!

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
[email protected]

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt