Phần thuốc tự do (Unbound Drug Fraction)

by tudienkhoahoc
Phần thuốc tự do (Unbound Drug Fraction, viết tắt là $f_u$) là tỷ lệ phần trăm của một loại thuốc tồn tại ở dạng tự do, không liên kết với protein trong huyết tương, chủ yếu là albumin và alpha-1 acid glycoprotein. Chỉ có phần thuốc tự do mới có thể khuếch tán qua màng tế bào và tương tác với đích tác dụng để tạo ra tác dụng dược lý. Do đó, $f_u$ là một thông số dược động học quan trọng ảnh hưởng đến hiệu quả và độc tính của thuốc.

Cơ chế liên kết thuốc với protein

Thuốc trong huyết tương tồn tại ở hai dạng: dạng liên kết với protein và dạng tự do. Sự liên kết này là một quá trình động, thuận nghịch và được biểu diễn bằng phương trình sau:

$Thuốc + Protein \rightleftharpoons Thuốc-Protein$

Sự liên kết giữa thuốc và protein huyết tương phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm nồng độ thuốc, nồng độ protein, ái lực liên kết giữa thuốc và protein, và pH của môi trường. Ví dụ, thuốc có tính acid yếu thường liên kết mạnh với albumin, trong khi thuốc có tính base yếu thường liên kết mạnh với alpha-1 acid glycoprotein. Sự cạnh tranh giữa các loại thuốc khác nhau cho cùng một vị trí liên kết trên protein cũng có thể ảnh hưởng đến $f_u$ của từng loại thuốc.

Ảnh hưởng của liên kết protein đến dược động học

Liên kết protein ảnh hưởng đáng kể đến dược động học của thuốc theo nhiều cách:

  • Phân bố: Thuốc liên kết protein đóng vai trò như một “kho dự trữ” trong huyết tương, làm giảm lượng thuốc tự do có sẵn để phân bố đến các mô. Chỉ phần thuốc tự do mới có thể vượt qua hàng rào máu não, nhau thai và các mô khác.
  • Chuyển hóa và thải trừ: Thuốc liên kết protein thường được bảo vệ khỏi quá trình chuyển hóa và thải trừ qua thận. Do đó, thuốc có $f_u$ thấp thường có thời gian bán thải dài hơn.
  • Tương tác thuốc: Hai hoặc nhiều thuốc có thể cạnh tranh liên kết với cùng một vị trí trên protein huyết tương. Điều này có thể làm tăng nồng độ thuốc tự do của một hoặc cả hai loại thuốc, dẫn đến tăng tác dụng dược lý hoặc độc tính. Ví dụ, nếu thuốc A làm thay đổi $f_u$ của thuốc B, nồng độ thuốc B tự do có thể tăng lên, dẫn đến tác dụng dược lý của thuốc B tăng lên.

Các yếu tố ảnh hưởng đến $f_u$

Nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến $f_u$ của một loại thuốc, bao gồm:

  • Nồng độ protein huyết tương: Sự giảm nồng độ albumin (ví dụ: trong suy gan, suy thận, suy dinh dưỡng) có thể làm tăng $f_u$ của một số loại thuốc.
  • Tính chất hóa học của thuốc: Tính ưa béo, độ ion hóa và cấu trúc hóa học của thuốc ảnh hưởng đến ái lực liên kết với protein.
  • Tương tác thuốc: Sự cạnh tranh liên kết protein giữa các thuốc có thể ảnh hưởng đến $f_u$ của từng thuốc.
  • Bệnh lý: Một số bệnh lý có thể ảnh hưởng đến nồng độ và chất lượng protein huyết tương, do đó ảnh hưởng đến $f_u$.

Ý nghĩa lâm sàng

Việc hiểu rõ về $f_u$ là rất quan trọng trong việc điều chỉnh liều thuốc, đặc biệt đối với những thuốc có khoảng trị liệu hẹp và có độ liên kết protein cao. Sự thay đổi $f_u$ có thể dẫn đến biến đổi đáng kể nồng độ thuốc tự do tại đích tác dụng, gây ra độc tính hoặc giảm hiệu quả điều trị.

Tóm lại, $f_u$ là một thông số dược động học quan trọng cần được xem xét khi đánh giá hiệu quả và an toàn của thuốc. Sự hiểu biết về $f_u$ và các yếu tố ảnh hưởng đến nó giúp cho việc cá thể hóa liều thuốc và tối ưu hóa kết quả điều trị.

Xác định phần thuốc tự do ($f_u$)

$f_u$ có thể được xác định bằng các phương pháp in vitro như phương pháp thẩm tích cân bằng, siêu lọc, và sắc ký ái lực. Giá trị $f_u$ thường được biểu diễn dưới dạng phân số hoặc phần trăm. Ví dụ, $f_u$ = 0.1 tương đương với 10% thuốc ở dạng tự do.

Mối quan hệ giữa nồng độ thuốc toàn phần và nồng độ thuốc tự do

Nồng độ thuốc toàn phần ($C{total}$) là tổng nồng độ thuốc liên kết và thuốc tự do. Mối quan hệ giữa $C{total}$ và nồng độ thuốc tự do ($C_{free}$) được biểu diễn như sau:

$C{total} = C{free} + C_{bound}$

Trong đó, $C_{bound}$ là nồng độ thuốc liên kết với protein. Do $f_u$ là tỷ lệ phần trăm của thuốc ở dạng tự do, nên:

$fu = \frac{C{free}}{C_{total}}$

$C_{free} = fu \times C{total}$

Công thức này cho thấy nồng độ thuốc tự do tỷ lệ thuận với $fu$ và $C{total}$.

Ứng dụng trong dược lâm sàng

Việc đo lường và xem xét $f_u$ có ý nghĩa quan trọng trong các trường hợp sau:

  • Suy gan, suy thận: Các bệnh lý này có thể làm giảm nồng độ protein huyết tương, dẫn đến tăng $f_u$ và tăng nguy cơ độc tính của thuốc.
  • Dược động học ở trẻ em và người cao tuổi: $f_u$ có thể thay đổi theo tuổi tác do sự khác biệt về nồng độ protein huyết tương.
  • Tương tác thuốc: Khi sử dụng đồng thời nhiều loại thuốc có liên kết protein cao, cần xem xét khả năng cạnh tranh liên kết và ảnh hưởng đến $f_u$ của từng thuốc.
  • Phát triển thuốc mới: $f_u$ là một thông số quan trọng cần được đánh giá trong quá trình phát triển thuốc mới để dự đoán hiệu quả và độc tính.

Ví dụ:

Một bệnh nhân sử dụng warfarin, một thuốc chống đông máu có độ liên kết protein cao. Nếu bệnh nhân này bị suy gan, nồng độ albumin huyết tương có thể giảm, dẫn đến tăng $f_u$ của warfarin. Điều này có thể làm tăng nguy cơ chảy máu, do đó cần điều chỉnh liều warfarin cho phù hợp.

[/custom_textbox]

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
[email protected]

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt