Phản ứng tổng hợp hạt nhân (Nuclear fusion)

by tudienkhoahoc
Phản ứng tổng hợp hạt nhân là quá trình hai hay nhiều hạt nhân nguyên tử nhẹ kết hợp với nhau để tạo thành một hạt nhân nặng hơn. Quá trình này thường đi kèm với việc giải phóng một lượng năng lượng khổng lồ, lớn hơn nhiều so với phản ứng phân hạch hạt nhân. Năng lượng này được giải phóng do sự chênh lệch khối lượng giữa các hạt nhân ban đầu và hạt nhân tạo thành, theo phương trình nổi tiếng của Einstein: $E = mc^2$, trong đó $E$ là năng lượng, $m$ là khối lượng bị mất đi và $c$ là tốc độ ánh sáng trong chân không. Sự chênh lệch khối lượng này được chuyển đổi thành năng lượng theo thuyết tương đối hẹp.

Cơ chế

Để phản ứng tổng hợp hạt nhân xảy ra, các hạt nhân phải vượt qua lực đẩy tĩnh điện giữa chúng. Điều này đòi hỏi một năng lượng rất lớn, thường đạt được bằng cách gia nhiệt vật chất lên nhiệt độ cực cao (hàng triệu hoặc thậm chí hàng trăm triệu độ C), tạo ra trạng thái plasma. Trong trạng thái plasma, các electron bị tách khỏi hạt nhân, tạo điều kiện cho các hạt nhân tiếp cận nhau đủ gần để lực hạt nhân mạnh (lực hút giữa các nucleon) vượt qua lực đẩy tĩnh điện và kết hợp chúng lại. Lực hạt nhân mạnh chỉ có tác dụng ở khoảng cách rất ngắn, do đó việc đưa các hạt nhân lại đủ gần là rất quan trọng. Việc đạt được và duy trì các điều kiện nhiệt độ và áp suất cần thiết cho phản ứng tổng hợp hạt nhân là một thách thức kỹ thuật đáng kể.

Ví dụ

Một ví dụ điển hình của phản ứng tổng hợp hạt nhân là phản ứng giữa hai đồng vị của hydro, deuteri ($^2_1$H) và triti ($^3_1$H), để tạo thành heli ($^4_2$He) và một neutron ($^1_0$n):

$^2_1$H + $^3_1$H $\rightarrow$ $^4_2$He + $^1_0$n + năng lượng

Phản ứng này giải phóng khoảng 17.6 MeV năng lượng. Đây là phản ứng được nghiên cứu nhiều nhất cho các ứng dụng năng lượng nhiệt hạch vì nó có tiết diện phản ứng lớn ở nhiệt độ tương đối thấp.

Ứng dụng

  • Năng lượng nhiệt hạch: Phản ứng tổng hợp hạt nhân là nguồn năng lượng của Mặt Trời và các ngôi sao khác. Các nhà khoa học đang nghiên cứu để kiểm soát phản ứng tổng hợp hạt nhân trên Trái Đất, nhằm tạo ra một nguồn năng lượng sạch, an toàn và gần như vô tận.
  • Bom nhiệt hạch (bom hydro): Bom nhiệt hạch sử dụng phản ứng tổng hợp hạt nhân để tạo ra một vụ nổ cực mạnh. Bom nhiệt hạch mạnh hơn nhiều so với bom nguyên tử (sử dụng phản ứng phân hạch hạt nhân).

Thách thức

Việc kiểm soát phản ứng tổng hợp hạt nhân để sản xuất năng lượng trên Trái Đất gặp nhiều thách thức kỹ thuật, bao gồm:

  • Nhiệt độ cực cao: Duy trì plasma ở nhiệt độ hàng triệu độ C trong một khoảng thời gian đủ dài là rất khó khăn. Điều này đòi hỏi các hệ thống làm nóng và cách nhiệt plasma phức tạp.
  • Giam giữ plasma: Plasma cần được giam giữ trong một không gian hạn chế để duy trì mật độ đủ lớn cho phản ứng xảy ra. Hai phương pháp giam giữ plasma chính đang được nghiên cứu là giam giữ từ tính và giam giữ quán tính. Mỗi phương pháp đều có những thách thức riêng. Giam giữ từ tính yêu cầu tạo ra từ trường cực mạnh và ổn định, trong khi giam giữ quán tính sử dụng laser năng lượng cao để nén và làm nóng mục tiêu nhiên liệu.

Kết luận: Phản ứng tổng hợp hạt nhân là một quá trình vật lý cơ bản với tiềm năng cung cấp một nguồn năng lượng sạch và dồi dào cho tương lai. Tuy nhiên, việc khai thác năng lượng này đòi hỏi những nỗ lực nghiên cứu và phát triển công nghệ đáng kể.

Các loại phản ứng tổng hợp hạt nhân

Ngoài phản ứng deuteri-triti (D-T) đã được đề cập ở trên, còn có nhiều loại phản ứng tổng hợp hạt nhân khác, ví dụ như:

  • Deuteri-deuteri (D-D): $^2_1$H + $^2_1$H $\rightarrow$ $^3_2$He + $^1_0$n + 3.27 MeV
  • Deuteri-deuteri (D-D): $^2_1$H + $^2_1$H $\rightarrow$ $^3_1$T + $^1_1$p + 4.03 MeV
  • Deuteri-heli-3 (D-$^3$He): $^2_1$H + $^3_2$He $\rightarrow$ $^4_2$He + $^1_1$p + 18.3 MeV

Phản ứng D-T được coi là triển vọng nhất cho các lò phản ứng tổng hợp hạt nhân thương mại ban đầu vì nó có tiết diện phản ứng lớn nhất ở nhiệt độ thấp hơn so với các phản ứng khác. Tuy nhiên, việc sản xuất và xử lý triti gây ra một số thách thức về an toàn và môi trường.

Các phương pháp giam giữ plasma

  • Giam giữ từ tính (Magnetic confinement): Sử dụng từ trường mạnh để giam giữ plasma ở nhiệt độ cao. Các thiết bị phổ biến sử dụng phương pháp này bao gồm tokamak, stellarator và magnetic mirror. Tokamak là thiết kế được nghiên cứu rộng rãi nhất hiện nay.
  • Giam giữ quán tính (Inertial confinement): Sử dụng các chùm tia laser hoặc ion năng lượng cao để làm nóng và nén nhanh một viên nang nhiên liệu nhỏ, tạo ra điều kiện cho phản ứng tổng hợp hạt nhân xảy ra trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Lợi ích của năng lượng nhiệt hạch

  • Nguồn nhiên liệu dồi dào: Deuteri có thể được chiết xuất từ nước biển, còn triti có thể được sản xuất từ lithi, một nguyên tố tương đối phổ biến trên Trái Đất.
  • Thân thiện với môi trường: Phản ứng tổng hợp hạt nhân không tạo ra khí nhà kính hoặc chất thải phóng xạ có chu kỳ bán rã dài. Sản phẩm phụ chính của phản ứng D-T là heli, một loại khí trơ vô hại.
  • An toàn: Không có nguy cơ xảy ra phản ứng dây chuyền như trong phản ứng phân hạch hạt nhân. Một lò phản ứng tổng hợp hạt nhân không thể bị tan chảy như một lò phản ứng phân hạch.

Tình hình nghiên cứu hiện nay

Nhiều dự án nghiên cứu lớn về năng lượng nhiệt hạch đang được triển khai trên thế giới, nổi bật là dự án ITER (International Thermonuclear Experimental Reactor) tại Pháp, với mục tiêu chứng minh tính khả thi của năng lượng nhiệt hạch. ITER được kỳ vọng sẽ đạt được “plasma cháy” – một trạng thái mà phản ứng tổng hợp tự duy trì mà không cần nguồn nhiệt bên ngoài.

Tóm tắt về Phản ứng tổng hợp hạt nhân

Phản ứng tổng hợp hạt nhân là quá trình kết hợp các hạt nhân nhẹ để tạo thành hạt nhân nặng hơn, giải phóng một lượng năng lượng khổng lồ. Năng lượng này xuất phát từ sự chênh lệch khối lượng giữa các hạt nhân tham gia phản ứng và hạt nhân sản phẩm, theo công thức nổi tiếng $E=mc^2$. Để phản ứng xảy ra, cần phải vượt qua lực đẩy tĩnh điện giữa các hạt nhân, điều này đòi hỏi nhiệt độ cực cao, thường đạt được bằng cách tạo ra plasma.

Phản ứng tổng hợp deuteri-triti (D-T) được coi là triển vọng nhất cho việc ứng dụng năng lượng nhiệt hạch. Phản ứng này tạo ra heli và một neutron, cùng với năng lượng khoảng 17.6 MeV. Nguồn nhiên liệu cho phản ứng D-T tương đối dồi dào, deuteri có thể chiết xuất từ nước biển, còn triti có thể sản xuất từ lithi.

Kiểm soát phản ứng tổng hợp hạt nhân trên Trái Đất là một thách thức công nghệ lớn. Hai phương pháp giam giữ plasma chính đang được nghiên cứu là giam giữ từ tính (sử dụng từ trường mạnh) và giam giữ quán tính (sử dụng laser hoặc chùm ion). Dự án ITER là một nỗ lực quốc tế quan trọng nhằm chứng minh tính khả thi của năng lượng nhiệt hạch.

Nếu thành công, năng lượng nhiệt hạch hứa hẹn sẽ là một nguồn năng lượng sạch, an toàn và bền vững cho tương lai. Nó không tạo ra khí nhà kính hoặc chất thải phóng xạ dài hạn, và không có nguy cơ xảy ra phản ứng dây chuyền. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức cần vượt qua trước khi năng lượng nhiệt hạch có thể được thương mại hóa.


Tài liệu tham khảo:

  • [1] J. Wesson, “Tokamaks”, Oxford University Press, 2011.
  • [2] A. Atzeni and J. Meyer-ter-Vehn, “The Physics of Inertial Fusion”, Oxford University Press, 2004.
  • [3] “Fusion, an introduction to the physics and technology of magnetic confinement fusion” by Weston M. Stacey, Wiley-VCH, 2010

Câu hỏi và Giải đáp

Tại sao phản ứng tổng hợp hạt nhân lại khó kiểm soát hơn phản ứng phân hạch hạt nhân?

Trả lời: Phản ứng tổng hợp hạt nhân đòi hỏi nhiệt độ và áp suất cực cao để vượt qua lực đẩy tĩnh điện giữa các hạt nhân. Duy trì plasma ở trạng thái này trong một khoảng thời gian đủ dài để phản ứng xảy ra hiệu quả là một thách thức kỹ thuật rất lớn. Ngược lại, phản ứng phân hạch hạt nhân có thể xảy ra ở nhiệt độ và áp suất bình thường, dễ kiểm soát hơn.

Ngoài deuteri và triti, còn những nguyên tố nào khác có thể được sử dụng làm nhiên liệu cho phản ứng tổng hợp hạt nhân?

Trả lời: Một số nguyên tố nhẹ khác cũng có thể được sử dụng làm nhiên liệu cho phản ứng tổng hợp, bao gồm heli-3 ($^3_2$He), lithi ($^6_3$Li) và boron ($^{11}_5$B). Phản ứng tổng hợp D-$^3$He được xem là rất hứa hẹn vì nó tạo ra ít neutron hơn so với phản ứng D-T, làm giảm thiệt hại do bức xạ neutron gây ra.

Giam giữ quán tính khác với giam giữ từ tính như thế nào?

Trả lời: Giam giữ từ tính sử dụng từ trường mạnh để giam giữ plasma trong một khoảng thời gian dài (vài giây hoặc lâu hơn). Giam giữ quán tính, mặt khác, sử dụng các chùm tia laser hoặc ion để nén và làm nóng nhanh một viên nang nhiên liệu, tạo ra phản ứng tổng hợp trong một khoảng thời gian rất ngắn (hàng phần tỷ giây).

Làm thế nào để triti được sản xuất cho phản ứng tổng hợp hạt nhân?

Trả lời: Triti có thể được sản xuất thông qua phản ứng của neutron với lithi ($^6_3$Li), theo phương trình: $^6_3$Li + $^1_0$n $\rightarrow$ $^4_2$He + $^3_1$T. Neutron cần thiết cho phản ứng này có thể được tạo ra từ chính phản ứng tổng hợp D-T. Đây là một phần của khái niệm “chăn nuôi triti” trong lò phản ứng tổng hợp.

Những lợi ích môi trường của năng lượng nhiệt hạch là gì so với các nguồn năng lượng truyền thống?

Trả lời: Năng lượng nhiệt hạch không tạo ra khí nhà kính, góp phần giảm thiểu biến đổi khí hậu. Nó cũng không tạo ra chất thải phóng xạ có chu kỳ bán rã dài như năng lượng hạt nhân phân hạch. Nguồn nhiên liệu cho phản ứng tổng hợp (deuteri và lithi) dồi dào và phân bố rộng rãi trên Trái Đất, giúp đảm bảo an ninh năng lượng lâu dài.

Một số điều thú vị về Phản ứng tổng hợp hạt nhân

  • Năng lượng của Mặt Trời: Mỗi giây, Mặt Trời chuyển đổi khoảng 600 triệu tấn hydro thành heli thông qua phản ứng tổng hợp hạt nhân, giải phóng một lượng năng lượng khổng lồ tương đương với việc nổ hàng tỷ quả bom nguyên tử. Một phần nhỏ năng lượng này đến Trái Đất, duy trì sự sống và cung cấp năng lượng cho các quá trình tự nhiên.
  • Nhiệt độ lõi Mặt Trời: Nhiệt độ tại lõi Mặt Trời ước tính khoảng 15 triệu độ C, đủ nóng để duy trì phản ứng tổng hợp hạt nhân.
  • Bom nhiệt hạch mạnh nhất: Tsar Bomba, quả bom nhiệt hạch mạnh nhất từng được thử nghiệm, có sức công phá tương đương 50 megaton TNT, mạnh gấp khoảng 3.300 lần quả bom nguyên tử thả xuống Hiroshima.
  • Phản ứng tổng hợp muon-catalyzed: Muon là một hạt cơ bản tương tự electron nhưng nặng hơn khoảng 207 lần. Khi một muon thay thế electron trong phân tử hydro, nó kéo các hạt nhân lại gần nhau hơn, làm tăng xác suất xảy ra phản ứng tổng hợp ở nhiệt độ thấp. Tuy nhiên, tuổi thọ của muon quá ngắn để quá trình này có thể được sử dụng để sản xuất năng lượng một cách hiệu quả.
  • Nghiên cứu nhiệt hạch bằng laser: Các cơ sở nghiên cứu như National Ignition Facility (NIF) ở Mỹ sử dụng các tia laser cực mạnh để nén và làm nóng các viên nang nhiên liệu nhỏ, tạo ra điều kiện cho phản ứng tổng hợp hạt nhân xảy ra. Mục tiêu của NIF là đạt được “đốt cháy”, tức là phản ứng tổng hợp tự duy trì.
  • Plasma là trạng thái phổ biến nhất của vật chất trong vũ trụ: Mặc dù chúng ta ít gặp plasma trong cuộc sống hàng ngày, nó chiếm hơn 99% vật chất nhìn thấy được trong vũ trụ, bao gồm các ngôi sao, tinh vân và môi trường giữa các sao.
  • ITER – một dự án khoa học lớn nhất thế giới: ITER là một trong những dự án khoa học quốc tế lớn nhất và phức tạp nhất trong lịch sử, với sự tham gia của 35 quốc gia.

BÁO CÁO NỘI DUNG BỊ SAI/LỖI

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
office@tudienkhoahoc.org

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt