Tế bào gốc tạo máu (Hematopoietic Stem Cells – HSCs)

by tudienkhoahoc
Tế bào gốc tạo máu (HSCs) là những tế bào gốc đa năng có khả năng tự làm mới (self-renewal) và biệt hóa thành tất cả các loại tế bào máu. Chúng nằm ở tủy xương, một mô xốp bên trong xương, và là nguồn gốc của tất cả các tế bào trong hệ thống tạo máu. HSCs đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì quá trình tạo máu suốt đời.

Đặc điểm quan trọng của HSCs bao gồm:

  • Tự làm mới (Self-renewal): HSCs có khả năng phân chia và tạo ra các tế bào HSCs mới, giúp duy trì nguồn dự trữ tế bào gốc trong tủy xương. Điều này đảm bảo nguồn cung cấp HSCs liên tục cho quá trình tạo máu.
  • Đa năng (Multipotency): HSCs có khả năng biệt hóa thành tất cả các dòng tế bào máu, bao gồm cả dòng tủy (myeloid) – tạo ra các tế bào như hồng cầu, bạch cầu hạt, tiểu cầu…– và dòng lympho (lymphoid) – tạo ra các tế bào lympho như lympho T, lympho B và tế bào NK. Tính đa năng này cho phép HSCs tạo ra sự đa dạng của các tế bào máu cần thiết cho chức năng miễn dịch và vận chuyển oxy.
  • Số lượng ít: HSCs chiếm một tỷ lệ rất nhỏ trong tổng số tế bào tủy xương. Việc xác định và phân lập HSCs đòi hỏi các kỹ thuật chuyên biệt.
  • Khả năng di chuyển: HSCs có thể di chuyển từ tủy xương vào máu ngoại vi và ngược lại (homing). Khả năng này rất quan trọng cho việc cấy ghép tủy xương và các liệu pháp tế bào gốc. Quá trình homing cho phép HSCs được đưa vào cơ thể qua đường tĩnh mạch và tìm đường đến tủy xương để tái tạo hệ thống tạo máu.

Quá trình biệt hóa của HSCs

HSCs trải qua một quá trình biệt hóa phức tạp để tạo ra các loại tế bào máu khác nhau. Quá trình này được điều hòa bởi nhiều yếu tố tăng trưởng và cytokine. HSCs đầu tiên biệt hóa thành các tế bào tiền thân đa năng (multipotent progenitor cells), sau đó tiếp tục biệt hóa thành các tế bào tiền thân dòng tủy và dòng lympho. Các yếu tố tăng trưởng và cytokine đóng vai trò như “tín hiệu” hướng dẫn HSCs biệt hóa theo một con đường cụ thể.

Cuối cùng, các tế bào tiền thân này biệt hóa thành các tế bào máu trưởng thành, bao gồm:

  • Dòng tủy (Myeloid lineage): Hồng cầu (erythrocytes), tiểu cầu (thrombocytes), bạch cầu hạt (granulocytes – bao gồm bạch cầu trung tính (neutrophils), bạch cầu ái kiềm (basophils), và bạch cầu ái toan (eosinophils)), đơn bào (monocytes), và đại thực bào (macrophages). Các tế bào dòng tủy đóng vai trò quan trọng trong việc vận chuyển oxy, đông máu, và phản ứng viêm.
  • Dòng lympho (Lymphoid lineage): Tế bào lympho B (B lymphocytes), tế bào lympho T (T lymphocytes), và tế bào diệt tự nhiên (natural killer – NK cells). Các tế bào dòng lympho là thành phần chính của hệ miễn dịch thích ứng và bẩm sinh, giúp cơ thể chống lại các tác nhân gây bệnh.

Ứng dụng lâm sàng của HSCs

Ghép tế bào gốc tạo máu (HSCT) là một phương pháp điều trị quan trọng cho nhiều bệnh lý về máu và hệ miễn dịch, bao gồm:

  • Bệnh bạch cầu
  • Ung thư hạch
  • Thiếu máu bất sản
  • Rối loạn miễn dịch bẩm sinh

HSCT có thể được thực hiện bằng cách sử dụng tế bào gốc từ chính bệnh nhân (tự thân – autologous) hoặc từ người hiến tặng (đồng loại – allogeneic). Ghép tế bào gốc đồng loại tiềm ẩn nguy cơ phản ứng ghép chống chủ (GVHD), trong khi ghép tự thân thì không.

Nghiên cứu về HSCs

Nghiên cứu về HSCs tập trung vào việc hiểu rõ hơn về cơ chế tự làm mới và biệt hóa của chúng, cũng như phát triển các phương pháp mới để tăng sinh và biệt hóa HSCs trong ống nghiệm. Việc hiểu rõ hơn về các yếu tố điều hòa sự tự làm mới và biệt hóa của HSCs có thể giúp phát triển các chiến lược điều trị mới. Những nghiên cứu này có tiềm năng lớn trong việc cải thiện hiệu quả của HSCT và phát triển các liệu pháp tế bào mới cho nhiều bệnh lý khác nhau.

Tóm tắt

HSCs là những tế bào gốc thiết yếu cho việc duy trì hệ thống tạo máu. Hiểu biết về đặc điểm và chức năng của HSCs là rất quan trọng cho việc phát triển các phương pháp điều trị hiệu quả cho các bệnh lý về máu và hệ miễn dịch.

Phân lập và nhận diện HSCs

Việc phân lập HSCs từ tủy xương hoặc máu ngoại vi dựa trên sự biểu hiện của các dấu ấn bề mặt tế bào đặc trưng. Một số dấu ấn thường được sử dụng bao gồm CD34+, CD133+, CD90+, và CD45RA. Kỹ thuật cytometer (dòng tế bào huỳnh quang) được sử dụng để phân tích và phân loại các tế bào dựa trên các dấu ấn này. Việc kết hợp nhiều dấu ấn giúp tăng độ chính xác trong việc xác định và phân lập HSCs.

Môi trường nuôi cấy HSCs in vitro

Nuôi cấy HSCs in vitro là một thách thức do yêu cầu môi trường nuôi cấy đặc biệt để duy trì khả năng tự làm mới và đa năng của chúng. Các cytokine như SCF (stem cell factor), TPO (thrombopoietin), FLT3 ligand, và IL-6 thường được sử dụng trong môi trường nuôi cấy HSCs. Việc tối ưu hóa môi trường nuôi cấy là rất quan trọng để duy trì khả năng biệt hoá của HSCs và ngăn chặn sự biệt hoá tự phát.

Các yếu tố ảnh hưởng đến chức năng HSCs

Nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến chức năng của HSCs, bao gồm:

  • Tuổi tác: Số lượng và chức năng của HSCs giảm dần theo tuổi tác. Sự lão hóa ảnh hưởng đến khả năng tự làm mới và biệt hóa của HSCs.
  • Bức xạ: Phơi nhiễm với bức xạ ion hóa có thể gây tổn thương và suy giảm chức năng HSCs. Bức xạ có thể gây đột biến DNA và ảnh hưởng đến sự tồn tại của HSCs.
  • Hóa chất: Một số loại hóa chất có thể gây độc cho HSCs. Ví dụ, các thuốc hóa trị liệu có thể ức chế sự phân chia tế bào và gây tổn thương cho HSCs.
  • Nhiễm trùng: Một số loại nhiễm trùng có thể ảnh hưởng đến chức năng HSCs. Nhiễm trùng có thể kích hoạt phản ứng viêm và ảnh hưởng đến môi trường tủy xương, nơi HSCs cư trú.

HSCs và liệu pháp gen

HSCs là mục tiêu tiềm năng cho liệu pháp gen, một phương pháp điều trị nhằm sửa chữa các gen bị lỗi. Liệu pháp gen sử dụng các vector virus để đưa các gen khỏe mạnh vào HSCs. Sau khi được sửa chữa gen, HSCs được truyền lại cho bệnh nhân để tái tạo hệ thống tạo máu khỏe mạnh. Liệu pháp gen sử dụng HSCs đã cho thấy những kết quả đầy hứa hẹn trong điều trị một số bệnh di truyền.

HSCs và y học tái tạo

HSCs cũng được nghiên cứu trong lĩnh vực y học tái tạo với mục tiêu tạo ra các mô và cơ quan mới. Các nhà khoa học đang nghiên cứu các phương pháp để biệt hóa HSCs thành các loại tế bào khác nhau, chẳng hạn như tế bào tim, tế bào thần kinh, và tế bào gan. Ứng dụng này của HSCs mang lại tiềm năng to lớn trong việc điều trị các bệnh lý tổn thương mô và cơ quan.

Thách thức trong nghiên cứu HSCs

Mặc dù đã có nhiều tiến bộ trong nghiên cứu HSCs, vẫn còn nhiều thách thức cần được giải quyết, bao gồm:

  • Nâng cao hiệu quả nuôi cấy HSCs in vitro. Việc nuôi cấy HSCs trong thời gian dài mà vẫn duy trì được đặc tính của chúng là một thách thức lớn.
  • Hiểu rõ hơn về cơ chế điều hòa tự làm mới và biệt hóa của HSCs. Điều này sẽ giúp phát triển các chiến lược điều trị nhắm mục tiêu hiệu quả hơn.
  • Phát triển các phương pháp an toàn và hiệu quả hơn cho liệu pháp gen sử dụng HSCs. Việc đảm bảo an toàn và hiệu quả của liệu pháp gen là rất quan trọng.
  • Ứng dụng HSCs trong y học tái tạo để điều trị các bệnh lý khác nhau. Việc biệt hóa HSCs thành các loại tế bào mong muốn và ứng dụng chúng trong điều trị lâm sàng vẫn còn nhiều thách thức.

Tóm tắt về Tế bào gốc tạo máu

Tế bào gốc tạo máu (HSCs) là nền tảng của hệ thống tạo máu, chịu trách nhiệm sản sinh ra tất cả các loại tế bào máu trong cơ thể. Khả năng tự làm mớibiệt hóa thành nhiều dòng tế bào khác nhau là hai đặc tính quan trọng nhất của HSCs. Chính nhờ khả năng tự làm mới, nguồn dự trữ HSCs trong tủy xương được duy trì ổn định suốt đời. Khả năng biệt hóa đa dạng giúp tạo ra các tế bào máu chuyên biệt, đảm bảo chức năng vận chuyển oxy, đông máu, và miễn dịch của cơ thể.

Việc nhận diện và phân lập HSCs dựa trên các dấu ấn bề mặt tế bào đặc trưng như CD34, CD133, CD90. Các kỹ thuật như cytometry dòng chảy đóng vai trò quan trọng trong việc phân tích và phân loại HSCs. Nuôi cấy HSCs in vitro đòi hỏi môi trường nuôi cấy đặc biệt chứa các cytokine hỗ trợ sự sinh trưởng và duy trì chức năng của chúng.

Ứng dụng của HSCs trong ghép tế bào gốc tạo máu (HSCT) đã mang lại hiệu quả điều trị đáng kể cho nhiều bệnh lý về máu và hệ miễn dịch. Liệu pháp gen sử dụng HSCs làm mục tiêu cũng hứa hẹn nhiều tiềm năng trong việc điều trị các bệnh di truyền. Hơn nữa, HSCs còn được nghiên cứu trong lĩnh vực y học tái tạo để tạo ra các loại tế bào và mô khác nhau.

Mặc dù đã đạt được nhiều tiến bộ, nghiên cứu về HSCs vẫn còn nhiều thách thức cần vượt qua. Việc tìm hiểu sâu hơn về cơ chế điều hòa tự làm mới và biệt hóa của HSCs sẽ mở ra những hướng đi mới trong việc ứng dụng HSCs trong điều trị bệnh.


Tài liệu tham khảo:

  • Dzierzak, E., & Speck, N. A. (2008). Of lineage and legacy: the development of mammalian hematopoietic stem cells. Nature immunology, 9(2), 129-136.
  • Orkin, S. H., & Zon, L. I. (2008). Hematopoiesis: an evolving paradigm for stem cell biology. Cell, 132(4), 631-644.
  • Weissman, I. L. (2000). Stem cells: units of development, units of regeneration, and units in evolution. Cell, 100(1), 157-168.

Câu hỏi và Giải đáp

Cơ chế phân tử nào điều khiển quá trình tự làm mới của HSCs và làm thế nào để chúng ta có thể tác động vào cơ chế này để tăng sinh HSCs in vitro?

Trả lời: Quá trình tự làm mới của HSCs được điều khiển bởi một mạng lưới phức tạp các yếu tố phiên mã, tín hiệu tế bào, và các thành phần biểu sinh. Một số yếu tố phiên mã quan trọng bao gồm HoxB4, Notch, Wnt, và BMI1. Tác động vào các con đường tín hiệu này bằng các cytokine hoặc phân tử nhỏ có thể tăng cường khả năng tự làm mới của HSCs in vitro. Tuy nhiên, việc kiểm soát chính xác quá trình này vẫn là một thách thức lớn.

Làm thế nào để cải thiện hiệu quả của liệu pháp ghép HSC đồng loại để giảm thiểu các biến chứng như bệnh ghép chống chủ (GVHD)?

Trả lời: Cải thiện hiệu quả ghép HSC đồng loại và giảm thiểu GVHD có thể đạt được thông qua việc lựa chọn người hiến tặng phù hợp hơn dựa trên HLA typing, sử dụng các phác đồ điều trị ức chế miễn dịch mới, và phát triển các chiến lược loại bỏ tế bào T gây GVHD khỏi mẫu ghép. Nghiên cứu về liệu pháp tế bào CAR-T cũng đang được tiến hành để nhắm mục tiêu chọn lọc các tế bào gây GVHD.

Liệu có thể biệt hóa HSCs thành các loại tế bào khác ngoài tế bào máu, ví dụ như tế bào tim hoặc tế bào thần kinh, một cách hiệu quả và an toàn hay không?

Trả lời: Việc biệt hóa HSCs thành các loại tế bào khác, như tế bào tim hoặc tế bào thần kinh, đang được nghiên cứu tích cực. Tuy nhiên, hiệu quả và độ an toàn của quá trình này vẫn còn hạn chế. Các thách thức bao gồm việc xác định các yếu tố tăng trưởng và điều kiện nuôi cấy phù hợp để điều khiển sự biệt hóa theo hướng mong muốn, cũng như đảm bảo các tế bào biệt hóa có chức năng bình thường và không gây ra khối u.

Vai trò của các tế bào gốc trung mô (MSCs) trong việc hỗ trợ chức năng và sự tồn tại của HSCs là gì?

Trả lời: MSCs đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra môi trường thích hợp trong tủy xương, được gọi là niche, để hỗ trợ sự tồn tại và tự làm mới của HSCs. MSCs tiết ra các cytokine và chemokine, cũng như tương tác trực tiếp với HSCs thông qua các phân tử kết dính, để điều hòa chức năng của HSCs.

Liệu pháp gen sử dụng HSCs có thể chữa khỏi hoàn toàn các bệnh di truyền về máu như bệnh Thalassemia hay không và những thách thức nào cần được vượt qua để đạt được mục tiêu này?

Trả lời: Liệu pháp gen sử dụng HSCs mang lại tiềm năng chữa khỏi hoàn toàn các bệnh di truyền về máu. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức cần vượt qua, bao gồm việc cải thiện hiệu quả của việc đưa gen vào HSCs, đảm bảo sự biểu hiện ổn định của gen được đưa vào, và giảm thiểu nguy cơ gây ra các đột biến không mong muốn. Việc lựa chọn vector virus an toàn và hiệu quả cũng là một yếu tố quan trọng.

Một số điều thú vị về Tế bào gốc tạo máu

  • Số lượng ít đáng kinh ngạc: Chỉ khoảng 1 trong số 10.000 đến 20.000 tế bào trong tủy xương là HSC. Tương đương, trong cơ thể một người trưởng thành, chỉ có khoảng vài nghìn đến vài chục nghìn HSC hoạt động. Tưởng tượng việc tìm kim đáy bể, việc phân lập HSC cũng khó khăn tương tự!
  • “Nhà du hành” tí hon: HSCs không chỉ nằm yên trong tủy xương. Chúng có khả năng di chuyển vào máu ngoại vi và quay trở lại tủy xương, một quá trình được gọi là “homing” (tạm dịch: trở về tổ). Khả năng này rất quan trọng cho việc thu thập HSCs từ máu ngoại vi để ghép.
  • Tiềm năng “trường sinh bất lão”: Về mặt lý thuyết, HSCs có thể tự làm mới vô hạn định, nghĩa là chúng có thể tạo ra các bản sao của chính mình mãi mãi. Tuy nhiên, trên thực tế, khả năng tự làm mới này bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố như tuổi tác và môi trường.
  • “Chìa khóa vạn năng” của hệ tạo máu: Chỉ từ một HSC duy nhất, toàn bộ hệ thống tạo máu có thể được tái tạo. Điều này đã được chứng minh qua các thí nghiệm ghép tủy xương, nơi một lượng nhỏ HSCs từ người cho có thể cứu sống người nhận bị suy tủy.
  • Ứng dụng vượt ra khỏi bệnh lý máu: Ban đầu, nghiên cứu HSCs chủ yếu tập trung vào điều trị các bệnh lý về máu. Tuy nhiên, hiện nay, HSCs đang được nghiên cứu ứng dụng trong điều trị nhiều bệnh lý khác, bao gồm các bệnh tim mạch, thần kinh, và tự miễn. HSCs được xem như “ngôi sao đang lên” trong lĩnh vực y học tái tạo.
  • “Cuộc đua” tìm kiếm HSCs lý tưởng: Các nhà khoa học đang nỗ lực tìm kiếm nguồn HSCs thay thế từ tế bào gốc phôi thai hoặc tế bào gốc vạn năng cảm ứng (iPSCs). Mục tiêu là tạo ra nguồn HSCs vô hạn, tương thích với mọi bệnh nhân và không bị giới hạn bởi số lượng người hiến tặng.

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
[email protected]

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt