Vắc-xin (Vaccine)

by tudienkhoahoc
Vắc-xin là chế phẩm sinh học giúp tạo ra miễn dịch chủ động, bảo vệ cơ thể chống lại một bệnh truyền nhiễm cụ thể. Vắc-xin thường chứa một tác nhân giống với vi sinh vật gây bệnh, nhưng đã bị làm yếu hoặc bất hoạt. Tác nhân này có thể là:
  • Vi sinh vật bị làm yếu (giảm độc lực): Ví dụ, vắc-xin sởi, quai bị, rubella (MMR).
  • Vi sinh vật bất hoạt (đã bị giết chết): Ví dụ, vắc-xin bại liệt bất hoạt (IPV), vắc-xin cúm.
  • Toxoid (độc tố đã bị bất hoạt): Ví dụ, vắc-xin uốn ván, bạch hầu.
  • Các phần của vi sinh vật (như protein hoặc polysaccharide bề mặt): Ví dụ, vắc-xin viêm phổi, vắc-xin viêm màng não.
  • mRNA mang mã di truyền cho một protein của vi sinh vật: Ví dụ, một số vắc-xin COVID-19.
  • Vector virus mang mã di truyền cho một protein của vi sinh vật: Ví dụ, một số vắc-xin COVID-19.

Nguyên lý hoạt động

Khi tiêm vắc-xin vào cơ thể, hệ thống miễn dịch sẽ nhận diện tác nhân trong vắc-xin là vật lạ và kích hoạt các phản ứng miễn dịch. Quá trình này bao gồm:

  1. Nhận diện: Các tế bào miễn dịch (như đại thực bào, tế bào đuôi gai) sẽ “nuốt” tác nhân trong vắc-xin và trình diện các kháng nguyên của nó lên bề mặt.
  2. Kích hoạt: Các tế bào lympho T và B đặc hiệu với kháng nguyên sẽ được kích hoạt và tăng sinh.
  3. Sản xuất kháng thể: Tế bào lympho B sẽ biệt hóa thành tế bào plasma và sản xuất ra các kháng thể đặc hiệu chống lại kháng nguyên của tác nhân gây bệnh.
  4. Hình thành tế bào nhớ: Một số tế bào lympho T và B sẽ trở thành tế bào nhớ. Các tế bào nhớ này sẽ “ghi nhớ” kháng nguyên và phản ứng nhanh chóng, mạnh mẽ hơn khi gặp lại tác nhân gây bệnh thật sự trong tương lai.

Lợi ích của việc tiêm vắc-xin

Việc tiêm vắc-xin mang lại nhiều lợi ích quan trọng cho cả cá nhân và cộng đồng:

  • Bảo vệ cá nhân khỏi bệnh tật: Vắc-xin giúp ngăn ngừa hoặc giảm nhẹ mức độ nghiêm trọng của bệnh.
  • Miễn dịch cộng đồng: Khi tỷ lệ tiêm chủng cao, sẽ tạo ra miễn dịch cộng đồng, giúp bảo vệ cả những người không thể tiêm vắc-xin (như trẻ sơ sinh, người suy giảm miễn dịch).
  • Ngăn chặn sự lây lan của bệnh truyền nhiễm: Vắc-xin giúp giảm thiểu khả năng lây lan bệnh trong cộng đồng.
  • Tiết kiệm chi phí y tế: Phòng bệnh bằng vắc-xin tiết kiệm hơn nhiều so với điều trị bệnh.

Tác dụng phụ của vắc-xin

Hầu hết các tác dụng phụ của vắc-xin đều nhẹ và thoáng qua, chẳng hạn như sưng, đỏ, đau tại chỗ tiêm, sốt nhẹ, mệt mỏi. Các phản ứng phụ nghiêm trọng rất hiếm gặp. Tuy nhiên, bất kỳ tác dụng phụ nào không mong muốn hoặc kéo dài đều nên được báo cáo cho nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe.

Lưu ý: Thông tin trong bài viết này chỉ mang tính chất tham khảo. Hãy tham khảo ý kiến bác sĩ để được tư vấn cụ thể về việc tiêm vắc-xin.

Các loại vắc-xin

Vắc-xin được phân loại dựa trên nhiều tiêu chí, bao gồm:

  • Theo thành phần:
    • Vắc-xin sống giảm độc lực: Sử dụng vi sinh vật sống nhưng đã bị làm yếu đi. Ví dụ: Vắc-xin sởi, quai bị, rubella (MMR).
    • Vắc-xin bất hoạt: Sử dụng vi sinh vật đã bị giết chết. Ví dụ: Vắc-xin bại liệt bất hoạt (IPV), vắc-xin cúm.
    • Vắc-xin toxoid: Sử dụng độc tố của vi khuẩn đã bị bất hoạt. Ví dụ: Vắc-xin uốn ván, bạch hầu.
    • Vắc-xin tiểu đơn vị, tái tổ hợp, polysaccharide và conjugate: Sử dụng một phần của vi sinh vật, như protein bề mặt hoặc polysaccharide. Ví dụ: Vắc-xin viêm phổi, viêm màng não.
    • Vắc-xin mRNA: Sử dụng mRNA mang mã di truyền cho một protein của vi sinh vật. Ví dụ: một số vắc-xin COVID-19.
    • Vắc-xin vector virus: Sử dụng một virus vô hại làm vector để mang mã di truyền cho một protein của vi sinh vật. Ví dụ: một số vắc-xin COVID-19.
  • Theo mục đích sử dụng:
    • Vắc-xin phòng bệnh: Dùng để ngăn ngừa bệnh tật.
    • Vắc-xin điều trị: Đang được nghiên cứu và phát triển để điều trị một số bệnh, như ung thư.

Lịch sử phát triển vắc-xin

Lịch sử phát triển vắc-xin bắt đầu từ cuối thế kỷ 18 với Edward Jenner và vắc-xin đậu mùa. Từ đó đến nay, vắc-xin đã có những bước tiến vượt bậc, góp phần kiểm soát và loại trừ nhiều bệnh truyền nhiễm nguy hiểm.

Thách thức trong nghiên cứu và phát triển vắc-xin

  • Thời gian nghiên cứu và phát triển: Quá trình nghiên cứu và phát triển vắc-xin có thể mất nhiều năm, thậm chí nhiều thập kỷ.
  • Chi phí: Chi phí nghiên cứu và sản xuất vắc-xin rất cao.
  • Sự biến đổi của vi sinh vật: Một số vi sinh vật, như virus cúm, có khả năng biến đổi nhanh chóng, gây khó khăn cho việc phát triển vắc-xin hiệu quả lâu dài.
  • Ngại tiêm chủng: Ngại tiêm chủng là một thách thức lớn đối với việc đạt được miễn dịch cộng đồng. Việc cung cấp thông tin chính xác và minh bạch về vắc-xin là rất quan trọng để xây dựng niềm tin của cộng đồng.

Tóm tắt về Vắc-xin

Vắc-xin là một công cụ quan trọng trong việc bảo vệ sức khỏe cộng đồng. Chúng hoạt động bằng cách kích thích hệ thống miễn dịch tạo ra phản ứng bảo vệ chống lại các tác nhân gây bệnh cụ thể. Việc tiêm vắc-xin không chỉ bảo vệ cá nhân khỏi bệnh tật mà còn góp phần tạo miễn dịch cộng đồng, giúp bảo vệ cả những người không thể tiêm chủng.

Mặc dù vắc-xin có thể gây ra một số tác dụng phụ nhẹ, nhưng lợi ích của việc tiêm chủng vượt xa những rủi ro tiềm ẩn. Các phản ứng phụ nghiêm trọng rất hiếm gặp. Trước khi tiêm chủng, hãy thảo luận với bác sĩ để hiểu rõ hơn về lợi ích và rủi ro của từng loại vắc-xin.

Lịch tiêm chủng được thiết kế để tối ưu hóa hiệu quả bảo vệ và giảm thiểu rủi ro. Tuân thủ lịch tiêm chủng là rất quan trọng để đảm bảo hiệu quả của vắc-xin.

Ngại tiêm chủng là một mối đe dọa đối với sức khỏe cộng đồng. Thông tin sai lệch về vắc-xin có thể lan truyền nhanh chóng và gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Hãy tìm hiểu thông tin về vắc-xin từ các nguồn đáng tin cậy, chẳng hạn như Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC).

Nghiên cứu và phát triển vắc-xin là một quá trình liên tục. Các nhà khoa học luôn nỗ lực để phát triển những loại vắc-xin mới và cải tiến các loại vắc-xin hiện có để đối phó với sự biến đổi của các tác nhân gây bệnh. Ủng hộ nghiên cứu và phát triển vắc-xin là đầu tư cho một tương lai khỏe mạnh hơn.


Tài liệu tham khảo:

  • Centers for Disease Control and Prevention (CDC). Vaccines and Immunizations. www.cdc.gov/vaccines
  • World Health Organization (WHO). Immunization. www.who.int/news-room/q-a-detail/immunization
  • Plotkin, S. A., Orenstein, W. A., & Offit, P. A. (2017). Vaccines (7th ed.). Elsevier.

Câu hỏi và Giải đáp

Miễn dịch cộng đồng là gì và tại sao nó quan trọng?

Trả lời: Miễn dịch cộng đồng (hay còn gọi là miễn dịch bầy đàn) là một hình thức bảo vệ gián tiếp khỏi các bệnh truyền nhiễm, xảy ra khi một tỷ lệ dân số đủ lớn có khả năng miễn dịch với một bệnh truyền nhiễm, thường là thông qua việc tiêm chủng, làm giảm khả năng lây lan của bệnh trong cộng đồng. Điều này bảo vệ cả những người không thể tiêm chủng, chẳng hạn như trẻ sơ sinh, người già và những người bị suy giảm miễn dịch. Miễn dịch cộng đồng quan trọng vì nó giúp kiểm soát và thậm chí loại trừ các bệnh truyền nhiễm, bảo vệ toàn bộ cộng đồng, chứ không chỉ riêng những cá nhân được tiêm chủng.

Sự khác biệt giữa vắc-xin sống giảm độc lực và vắc-xin bất hoạt là gì? Mỗi loại có ưu và nhược điểm gì?

Trả lời: Vắc-xin sống giảm độc lực sử dụng dạng virus hoặc vi khuẩn gây bệnh đã bị làm yếu đi, trong khi vắc-xin bất hoạt sử dụng virus hoặc vi khuẩn đã bị giết chết.

  • Ưu điểm của vắc-xin sống giảm độc lực: Thường chỉ cần một liều duy nhất để tạo miễn dịch lâu dài, kích thích phản ứng miễn dịch mạnh mẽ hơn.
  • Nhược điểm của vắc-xin sống giảm độc lực: Có thể không an toàn cho những người có hệ miễn dịch suy yếu, có nguy cơ (dù rất nhỏ) virus/vi khuẩn trong vắc-xin biến đổi trở lại dạng gây bệnh.
  • Ưu điểm của vắc-xin bất hoạt: An toàn hơn cho những người có hệ miễn dịch suy yếu, ổn định hơn và ít có khả năng biến đổi.
  • Nhược điểm của vắc-xin bất hoạt: Thường cần nhiều liều tiêm để đạt được miễn dịch đầy đủ, kích thích phản ứng miễn dịch yếu hơn so với vắc-xin sống giảm độc lực.

Quá trình phát triển một loại vắc-xin mới diễn ra như thế nào?

Trả lời: Phát triển vắc-xin là một quá trình dài và phức tạp, bao gồm nhiều giai đoạn:

  1. Nghiên cứu thăm dò: Xác định tác nhân gây bệnh và kháng nguyên mục tiêu.
  2. Phát triển tiền lâm sàng: Thử nghiệm trên động vật để đánh giá tính an toàn và hiệu quả của vắc-xin.
  3. Thử nghiệm lâm sàng Giai đoạn 1: Thử nghiệm trên một nhóm nhỏ người tình nguyện khỏe mạnh để đánh giá tính an toàn và liều lượng.
  4. Thử nghiệm lâm sàng Giai đoạn 2: Thử nghiệm trên một nhóm lớn hơn để đánh giá tính hiệu quả và tác dụng phụ.
  5. Thử nghiệm lâm sàng Giai đoạn 3: Thử nghiệm trên hàng ngàn người để xác nhận tính hiệu quả, theo dõi tác dụng phụ và so sánh với các phương pháp điều trị hiện có hoặc giả dược.
  6. Phê duyệt và cấp phép: Cơ quan quản lý dược phẩm xem xét dữ liệu từ các thử nghiệm lâm sàng và quyết định có cấp phép cho vắc-xin hay không.
  7. Sản xuất và phân phối: Vắc-xin được sản xuất hàng loạt và phân phối đến cộng đồng.
  8. Theo dõi sau khi tiêm chủng: Theo dõi tính an toàn và hiệu quả lâu dài của vắc-xin.

Tại sao một số người vẫn còn do dự về việc tiêm vắc-xin?

Trả lời: Có nhiều lý do khiến một số người do dự hoặc từ chối tiêm vắc-xin, bao gồm: lo ngại về tác dụng phụ, thông tin sai lệch và thuyết âm mưu lan truyền trên mạng xã hội, niềm tin tôn giáo hoặc triết lý cá nhân, thiếu tiếp cận thông tin chính xác và đáng tin cậy, và sự không tin tưởng vào hệ thống y tế.

Tương lai của vắc-xin là gì?

Trả lời: Tương lai của vắc-xin rất hứa hẹn với nhiều hướng nghiên cứu mới, bao gồm: vắc-xin mRNA và DNA, vắc-xin cá thể hóa, vắc-xin đa giá (chống lại nhiều bệnh cùng lúc), vắc-xin dạng miếng dán hoặc xịt mũi, và sử dụng công nghệ nano trong phát triển vắc-xin. Những tiến bộ này hứa hẹn mang lại những loại vắc-xin an toàn, hiệu quả và dễ sử dụng hơn, giúp phòng ngừa và kiểm soát nhiều bệnh truyền nhiễm.

Một số điều thú vị về Vắc-xin

  • Vắc-xin đậu mùa đã loại trừ một căn bệnh từng giết chết hàng triệu người mỗi năm. Đậu mùa là bệnh truyền nhiễm duy nhất ở người đã được loại trừ hoàn toàn nhờ vắc-xin. Thành tựu này được Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) chính thức công bố vào năm 1980.
  • Edward Jenner, người phát minh ra vắc-xin đậu mùa, đã thử nghiệm vắc-xin trên một cậu bé 8 tuổi. Vào năm 1796, Jenner đã tiêm cho cậu bé James Phipps một loại virus gây bệnh đậu bò tương đối nhẹ. Sau đó, ông tiêm cho cậu bé virus đậu mùa, và cậu bé không bị mắc bệnh. Đây là một bước đột phá trong lịch sử y học.
  • Có những loại vắc-xin dành cho động vật. Vắc-xin không chỉ dành cho con người mà còn được sử dụng rộng rãi để bảo vệ sức khỏe của động vật, bao gồm vật nuôi và gia súc. Điều này giúp ngăn ngừa sự lây lan của bệnh từ động vật sang người.
  • Vắc-xin cúm cần được cập nhật hàng năm. Virus cúm liên tục biến đổi, vì vậy các nhà khoa học phải cập nhật thành phần của vắc-xin cúm hàng năm để đảm bảo hiệu quả bảo vệ.
  • Một số vắc-xin được bào chế dưới dạng xịt mũi. Vắc-xin xịt mũi thường sử dụng virus sống giảm độc lực và có thể tạo ra miễn dịch tại niêm mạc mũi, nơi virus thường xâm nhập vào cơ thể.
  • Nghiên cứu về vắc-xin đang được tiến hành để chống lại nhiều bệnh khác nhau, bao gồm HIV, ung thư và Alzheimer. Mặc dù vẫn còn nhiều thách thức, nhưng những tiến bộ trong lĩnh vực này đang mang lại hy vọng cho việc phòng ngừa và điều trị nhiều căn bệnh nguy hiểm.
  • Hệ thống miễn dịch của mỗi người phản ứng với vắc-xin một cách khác nhau. Một số người có thể gặp phải tác dụng phụ nhẹ sau khi tiêm chủng, trong khi những người khác thì không. Điều này là hoàn toàn bình thường và không có nghĩa là vắc-xin không hiệu quả.

BÁO CÁO NỘI DUNG BỊ SAI/LỖI

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
office@tudienkhoahoc.org

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt