Viêm da tiếp xúc (Contact Dermatitis)

by tudienkhoahoc
Viêm da tiếp xúc là một dạng viêm da gây ra bởi sự tiếp xúc trực tiếp với một chất gây kích ứng hoặc gây dị ứng. Nó biểu hiện bằng phát ban ngứa, đỏ, đôi khi phồng rộp ở vùng da tiếp xúc với chất gây bệnh. Có hai loại viêm da tiếp xúc chính: viêm da tiếp xúc kích ứng và viêm da tiếp xúc dị ứng.

1. Viêm Da Tiếp Xúc Kích Ứng

Đây là dạng viêm da tiếp xúc phổ biến nhất. Nó xảy ra khi da tiếp xúc với một chất gây kích ứng, làm tổn thương lớp bảo vệ bên ngoài của da. Phản ứng này không liên quan đến hệ thống miễn dịch mà là kết quả trực tiếp của tác động gây hại của chất kích thích lên da. Các chất gây kích ứng phổ biến bao gồm:

  • Xà phòng, chất tẩy rửa, dung môi
  • Axit, kiềm
  • Dung dịch tẩy trắng, chất khử trùng
  • Nước (tiếp xúc kéo dài, đặc biệt là nước nóng)
  • Ma sát lặp đi lặp lại (ví dụ: cọ xát với quần áo)
  • Thực vật (ví dụ: cây thường xuân độc)
  • Khí thải xe cộ

Phản ứng viêm xảy ra ngay lập tức hoặc sau một thời gian tiếp xúc. Các triệu chứng thường giới hạn ở vùng da tiếp xúc với chất gây kích ứng. Mức độ nghiêm trọng của phản ứng phụ thuộc vào nồng độ của chất kích thích, thời gian tiếp xúc và độ nhạy cảm của da.

2. Viêm Da Tiếp Xúc Dị Ứng

Đây là một phản ứng miễn dịch trì hoãn đối với một chất gây dị ứng. Lần đầu tiên tiếp xúc với chất gây dị ứng có thể không gây ra phản ứng, nhưng nó sẽ “nhạy cảm hóa” hệ thống miễn dịch. Những lần tiếp xúc sau đó sẽ gây ra phản ứng dị ứng. Hệ thống miễn dịch nhận diện chất gây dị ứng là chất lạ và tấn công nó, gây viêm da. Các chất gây dị ứng phổ biến bao gồm:

  • Niken (có trong đồ trang sức, khóa kéo)
  • Hương liệu trong mỹ phẩm, xà phòng
  • Cao su (latex) trong găng tay, bóng bay
  • Thuốc nhuộm tóc
  • Một số loại thuốc bôi ngoài da
  • Nhựa cây sơn, cây thường xuân độc

Phản ứng dị ứng thường xuất hiện sau 12-48 giờ tiếp xúc với chất gây dị ứng. Phát ban có thể lan rộng ra ngoài vùng da tiếp xúc trực tiếp.

Triệu Chứng

Cả hai loại viêm da tiếp xúc đều có thể gây ra các triệu chứng sau:

  • Đỏ da
  • Ngứa
  • Nổi mẩn đỏ, sẩn, mụn nước
  • Khô da, nứt nẻ
  • Đau, rát
  • Sưng
  • Trong trường hợp nặng, có thể bị chảy dịch hoặc đóng vảy
  • Đối với viêm da tiếp xúc dị ứng, phát ban có thể lan rộng và xuất hiện ở những vùng da không tiếp xúc trực tiếp với chất gây dị ứng.

Chẩn Đoán

Bác sĩ da liễu sẽ chẩn đoán viêm da tiếp xúc dựa trên tiền sử bệnh, kiểm tra thể chất và đôi khi là xét nghiệm dị ứng (patch test) để xác định chất gây dị ứng. Xét nghiệm patch test bao gồm việc dán các miếng dán nhỏ chứa các chất gây dị ứng phổ biến lên da để xem có phản ứng nào xảy ra hay không.

Điều Trị

Điều trị viêm da tiếp xúc tập trung vào việc giảm các triệu chứng và ngăn ngừa tiếp xúc với chất gây bệnh. Các phương pháp điều trị bao gồm:

  • Tránh tiếp xúc với chất gây kích ứng hoặc dị ứng: Đây là bước quan trọng nhất trong điều trị.
  • Sử dụng kem dưỡng ẩm: Để làm mềm da và giảm ngứa. Nên chọn loại kem dưỡng ẩm không mùi, không màu để tránh kích ứng thêm.
  • Kem bôi chứa corticosteroid: Để giảm viêm và ngứa. Bác sĩ sẽ kê đơn loại thuốc và liều lượng phù hợp.
  • Thuốc kháng histamine đường uống: Để giảm ngứa.
  • Thuốc ức chế miễn dịch: Trong trường hợp nặng và dai dẳng.
  • Gạc lạnh: Để làm dịu da.

Phòng Ngừa

  • Xác định và tránh tiếp xúc với các chất gây kích ứng hoặc dị ứng đã biết.
  • Đeo găng tay khi tiếp xúc với hóa chất hoặc các chất gây kích ứng tiềm ẩn.
  • Sử dụng xà phòng và chất tẩy rửa nhẹ.
  • Dùng kem dưỡng ẩm thường xuyên để giữ cho da khỏe mạnh.
  • Đọc kỹ nhãn thành phần của các sản phẩm trước khi sử dụng.
Title

Hy vọng bài viết này cung cấp cho bạn thông tin hữu ích về viêm da tiếp xúc. Nếu bạn nghi ngờ mình bị viêm da tiếp xúc, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ da liễu để được chẩn đoán và điều trị chính xác.

Biến Chứng

Mặc dù viêm da tiếp xúc thường không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nó có thể gây ra một số biến chứng nếu không được điều trị đúng cách:

  • Nhiễm trùng thứ phát: Gãi ngứa nhiều có thể làm tổn thương da, tạo điều kiện cho vi khuẩn xâm nhập và gây nhiễm trùng. Các dấu hiệu nhiễm trùng bao gồm tăng đau, sưng, mủ, và sốt.
  • Thay đổi sắc tố da: Sau khi viêm da tiếp xúc lành lại, vùng da bị ảnh hưởng có thể trở nên sẫm màu hơn (tăng sắc tố) hoặc sáng màu hơn (giảm sắc tố) so với vùng da xung quanh. Những thay đổi này thường là tạm thời nhưng trong một số trường hợp có thể tồn tại lâu dài.
  • Sẹo: Trong trường hợp nặng, viêm da tiếp xúc có thể để lại sẹo, đặc biệt là nếu có phồng rộp hoặc nhiễm trùng thứ phát.
  • Cellulitis: Đây là một dạng nhiễm trùng da nghiêm trọng hơn, có thể lan rộng đến các mô sâu hơn. Cellulitis cần được điều trị bằng kháng sinh đường uống hoặc tiêm tĩnh mạch.
  • Tác dụng phụ của liệu pháp steroid kéo dài: Việc sử dụng kem bôi corticosteroid trong thời gian dài hoặc trên diện rộng có thể gây ra các tác dụng phụ như mỏng da, giãn mao mạch, và rạn da.

Viêm Da Tiếp Xúc Nghề Nghiệp

Viêm da tiếp xúc là một bệnh nghề nghiệp phổ biến, đặc biệt ở những người làm việc trong ngành công nghiệp, xây dựng, chăm sóc sức khỏe, và làm đẹp. Việc tiếp xúc thường xuyên với các chất kích ứng hoặc dị ứng tại nơi làm việc có thể gây ra viêm da tiếp xúc mãn tính.

Đối Tượng Có Nguy Cơ Cao

Một số đối tượng có nguy cơ mắc viêm da tiếp xúc cao hơn:

  • Trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, do da của chúng mỏng manh hơn.
  • Người có tiền sử dị ứng hoặc các bệnh lý da liễu khác như eczema hoặc bệnh vẩy nến.
  • Người làm việc trong các ngành nghề có nguy cơ tiếp xúc cao với chất kích ứng hoặc dị ứng.
  • Người có hệ miễn dịch suy yếu.

Khi Nào Cần Đi Khám Bác Sĩ?

Bạn nên đi khám bác sĩ nếu:

  • Triệu chứng viêm da tiếp xúc không cải thiện sau một vài ngày tự điều trị.
  • Phát ban lan rộng hoặc trở nên nghiêm trọng hơn.
  • Bạn có dấu hiệu nhiễm trùng như đau, sưng, mủ, hoặc sốt.
  • Bạn bị khó chịu hoặc ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống.

Tóm tắt về Viêm da tiếp xúc

Viêm da tiếp xúc là một tình trạng viêm da phổ biến, gây ra bởi sự tiếp xúc trực tiếp với chất gây kích ứng hoặc dị ứng. Điều quan trọng cần nhớ là có hai loại viêm da tiếp xúc chính: viêm da tiếp xúc kích ứng, do tiếp xúc với chất gây kích ứng như xà phòng mạnh hoặc hóa chất; và viêm da tiếp xúc dị ứng, là một phản ứng miễn dịch đối với một chất cụ thể như niken hoặc sơn mài.

Triệu chứng đặc trưng của viêm da tiếp xúc bao gồm mẩn đỏ, ngứa, sưng, và đôi khi là mụn nước hoặc phồng rộp. Vị trí của phát ban thường tương ứng với vùng da tiếp xúc với chất gây kích ứng hoặc dị ứng. Chìa khóa để điều trị viêm da tiếp xúc là xác định và tránh tiếp xúc với tác nhân gây bệnh.

Nếu bạn nghi ngờ mình bị viêm da tiếp xúc, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ da liễu để được chẩn đoán chính xác. Bác sĩ có thể thực hiện các xét nghiệm, bao gồm cả xét nghiệm áp da (patch test), để xác định chất gây dị ứng. Việc điều trị có thể bao gồm kem bôi corticosteroid, thuốc kháng histamine, và kem dưỡng ẩm. Trong trường hợp nặng, bác sĩ có thể kê đơn thuốc ức chế miễn dịch.

Phòng ngừa viêm da tiếp xúc liên quan đến việc bảo vệ da khỏi các chất kích ứng và dị ứng đã biết. Đeo găng tay khi làm việc với hóa chất, sử dụng xà phòng và chất tẩy rửa dịu nhẹ, và dưỡng ẩm da thường xuyên có thể giúp giảm nguy cơ phát triển viêm da tiếp xúc. Ghi nhớ các triệu chứng và tìm kiếm sự chăm sóc y tế kịp thời có thể giúp ngăn ngừa các biến chứng và cải thiện chất lượng cuộc sống.


Tài liệu tham khảo:

  • Usatine RP, Riojas M. Diagnosis and management of contact dermatitis. Am Fam Physician. 2010;82(2):102-8.
  • American Academy of Dermatology. Contact dermatitis. Available at: https://www.aad.org/skin-conditions/dermatitis/contact
  • Eichenfield LF, Frieden IJ, Esterly NB, eds. Textbook of neonatal dermatology. 2nd ed. Philadelphia, PA: Elsevier Saunders; 2014.

Câu hỏi và Giải đáp

Sự khác biệt chính giữa viêm da tiếp xúc kích ứng và viêm da tiếp xúc dị ứng là gì?

Trả lời: Viêm da tiếp xúc kích ứng là phản ứng viêm trực tiếp do tiếp xúc với chất gây kích ứng, làm tổn thương da. Nó không liên quan đến hệ miễn dịch. Trong khi đó, viêm da tiếp xúc dị ứng là một phản ứng miễn dịch trì hoãn đối với một chất gây dị ứng cụ thể. Hệ thống miễn dịch coi chất này là mối đe dọa và gây ra phản ứng viêm.

Xét nghiệm áp da (patch test) được thực hiện như thế nào và nó giúp chẩn đoán viêm da tiếp xúc dị ứng như thế nào?

Trả lời: Trong xét nghiệm áp da, một lượng nhỏ các chất gây dị ứng tiềm năng được dán lên da, thường là ở lưng. Các miếng dán này được giữ nguyên trong 48 đến 72 giờ. Sau đó, bác sĩ sẽ kiểm tra da xem có phản ứng nào không, chẳng hạn như mẩn đỏ, sưng hoặc mụn nước. Nếu có phản ứng với một chất cụ thể, điều đó cho thấy bạn bị dị ứng với chất đó.

Ngoài việc tránh tiếp xúc với chất gây kích ứng/dị ứng, còn những biện pháp nào giúp quản lý viêm da tiếp xúc?

Trả lời: Quản lý viêm da tiếp xúc bao gồm: sử dụng kem dưỡng ẩm để làm dịu và bảo vệ da; dùng kem bôi corticosteroid để giảm viêm và ngứa; uống thuốc kháng histamine để giảm ngứa; chườm lạnh để giảm sưng và ngứa; và trong trường hợp nặng, bác sĩ có thể kê đơn thuốc ức chế miễn dịch.

Viêm da tiếp xúc có thể ảnh hưởng đến trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ như thế nào? Có biện pháp phòng ngừa nào đặc biệt dành cho nhóm tuổi này không?

Trả lời: Da của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ mỏng manh hơn, khiến chúng dễ bị viêm da tiếp xúc hơn. Một số biện pháp phòng ngừa bao gồm: sử dụng chất tẩy rửa và xà phòng dịu nhẹ dành cho trẻ em; tránh sử dụng nước xả vải; mặc quần áo làm từ chất liệu mềm mại, thoáng khí như cotton; và giữ cho da bé luôn khô ráo, sạch sẽ.

Khi nào viêm da tiếp xúc được coi là trường hợp nghiêm trọng cần được chăm sóc y tế ngay lập tức?

Trả lời: Cần được chăm sóc y tế ngay lập tức nếu viêm da tiếp xúc gây ra các triệu chứng sau: sưng mặt, môi, hoặc lưỡi; khó thở hoặc nuốt; sốt cao; phát ban lan rộng nhanh chóng; mụn nước hoặc vết loét có mủ; đau dữ dội. Những dấu hiệu này có thể cho thấy một phản ứng dị ứng nghiêm trọng hoặc nhiễm trùng thứ phát.

Một số điều thú vị về Viêm da tiếp xúc

  • Mồ hôi cũng có thể gây viêm da tiếp xúc: Mặc dù nước thường được coi là chất làm dịu da, nhưng mồ hôi, đặc biệt khi tích tụ dưới quần áo hoặc đồ trang sức, có thể gây kích ứng và dẫn đến viêm da tiếp xúc kích ứng. Điều này thường xảy ra ở những vùng da có nếp gấp như nách, bẹn, và sau đầu gối.
  • “Mang theo” chất gây dị ứng: Bạn có thể bị viêm da tiếp xúc dị ứng ở một vùng da không trực tiếp tiếp xúc với chất gây dị ứng. Ví dụ, nếu bạn chạm vào niken trên khóa thắt lưng, sau đó chạm vào mặt, bạn có thể bị phát ban trên mặt. Điều này xảy ra do chất gây dị ứng có thể được “mang theo” trên tay hoặc quần áo.
  • Thực phẩm cũng có thể gây viêm da tiếp xúc: Một số loại thực phẩm, đặc biệt là trái cây họ cam quýt, tỏi, và gia vị, có thể gây ra phản ứng viêm da tiếp xúc khi tiếp xúc với da. Điều này thường được gọi là viêm da tiếp xúc protein.
  • Ánh nắng mặt trời có thể làm trầm trọng thêm viêm da tiếp xúc: Tiếp xúc với ánh nắng mặt trời có thể làm nặng thêm các triệu chứng viêm da tiếp xúc, đặc biệt là viêm da tiếp xúc dị ứng. Một số loại thuốc, mỹ phẩm, và thậm chí cả kem chống nắng cũng có thể gây ra phản ứng nhạy cảm với ánh sáng, làm tăng nguy cơ viêm da tiếp xúc khi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.
  • Viêm da tiếp xúc không lây: Mặc dù phát ban có thể trông khó coi, nhưng viêm da tiếp xúc không lây nhiễm. Bạn không thể bị viêm da tiếp xúc do tiếp xúc với người bị bệnh.
  • Xét nghiệm áp da (patch test) có thể xác định hàng chục chất gây dị ứng: Xét nghiệm áp da là một phương pháp chẩn đoán quan trọng để xác định các chất gây dị ứng cụ thể gây ra viêm da tiếp xúc dị ứng. Trong quá trình xét nghiệm, một lượng nhỏ các chất gây dị ứng tiềm năng được áp lên da, và sau đó được kiểm tra phản ứng sau 48 và 72 giờ. Xét nghiệm này có thể kiểm tra phản ứng với hàng chục chất gây dị ứng cùng một lúc.
  • Stress có thể làm trầm trọng thêm viêm da tiếp xúc: Mặc dù stress không trực tiếp gây ra viêm da tiếp xúc, nhưng nó có thể làm trầm trọng thêm các triệu chứng hiện có. Quản lý stress thông qua các kỹ thuật thư giãn như yoga, thiền, hoặc các hoạt động giảm stress khác có thể giúp kiểm soát các triệu chứng viêm da tiếp xúc.

Nội dung được thẩm định bởi Công ty Cổ phần KH&CN Trí Tuệ Việt

P.5-8, Tầng 12, Tòa nhà Copac Square, 12 Tôn Đản, Quận 4, TP HCM.

PN: (+84).081.746.9527
[email protected]

Ban biên tập: 
GS.TS. Nguyễn Lương Vũ
GS.TS. Nguyễn Minh Phước
GS.TS. Hà Anh Thông
GS.TS. Nguyễn Trung Vĩnh

PGS.TS. Lê Đình An

PGS.TS. Hồ Bảo Quốc
PGS.TS. Lê Hoàng Trúc Duy
PGS.TS. Nguyễn Chu Gia
PGS.TS. Lương Minh Cang
TS. Nguyễn Văn Hồ
TS. Phạm Kiều Trinh

TS. Ngô Văn Bản
TS. Kiều Hà Minh Nhật
TS. Chu Phước An
ThS. Nguyễn Đình Kiên

CN. Lê Hoàng Việt
CN. Phạm Hạnh Nhi

Bản quyền thuộc về Công ty cổ phần Trí Tuệ Việt